Ngày xưa đi học cứ đến 20-11 là cả lớp hội họp náo nhiệt lắm. Tầm trước đó mấy ngày là cán sự lớp đã bàn bạc với nhau để lên ý tưởng cho buổi diễn văn nghệ mừng ngày Nhà giáo. Có đứa thì hát, có đứa thì nhảy. Quà tặng cho thầy cô toàn là cây nhà lá vườn. Đứa thì mang ổi, đứa thì mang mận nhà trồng để vào lớp mần cái tiệc nho nhỏ. Một giỏ hoa to đùng được kết từ những loại hoa hái ven đường hoặc nhà trồng rồi đem tặng thầy cô chứ chẳng tốn tiền mua.
Ngày đó, tuy điều kiện thiếu thốn nhưng đậm đà tình nghĩa. Thầy cô, học sinh quý mến nhau như người trong nhà. Còn tụi nhỏ bây giờ có điều kiện hơn, các em học sinh lớp lớn cứ tới ngày 20-11 là xin tiền bố mẹ mua quà tặng cho cô thầy. Những em nhỏ thì được bố mẹ đại diện mua quà chúc mừng thầy cô. Đấy, cứ thiết thực mà lại nhanh gọn. Nhưng ngày Nhà giáo ở miền núi là một màu sắc rất khác. Nhà có gì các em sẽ mang đến lớp tặng thầy cô. Những món quà tuy bình dị, đơn sơ nhưng gói cả tấm lòng của những cô, cậu học sinh gửi đến thầy cô giáo yêu quý.
Một em học sinh tại Trường Tiểu học và Trung học cơ sở A Xing (xã A Xing, huyện Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị) đã mang hai khúc mía được bố chặt, buộc chặt đem tặng cho cô chủ nhiệm.
Cầm trên tay bó hoa dại còn ướt sương được các em tặng, người thầy người cô đều cảm thấy hạnh phúc và trân trọng những tình cảm mà các em đã dành cho mình.
Các em nhỏ khác thì mang mấy túi gạo nếp nhà trồng đến tặng.
Các em áo quần lấm lem, chẳng nói được những lời hoa mỹ chỉ biết bẽn lẽn mang quà của mình rồi chạy đến nói “Tặng cô”, “Tặng thầy”.Cách cho hơn của đem cho, những thứ quà của các em chẳng là bao so nhưng có thể đó là “tài sản”, là nguồn cơm của gia đình. Nhìn cách các em mang chúng đến tặng thầy cô cảm động vô cùng. Những tình cảm chân thành rất đáng trân trọng.
Được biết, A Xing là 1 trong 7 xã thuộc vùng Lìa, giáp biên với Lào, phần lớn người đồng bào thiểu số Vân Kiều, Pa Cô định cư.
Không có tiền mua quà, em A Chan, học sinh lớp 8trường THCS Đăk Rơ ông, huyện Tu Mơ Rông, ra suối bắt ít cá bống mang tặng cô giáo chủ nhiệm.
Còn các em học sinh khác điều kiện kinh tế gia đình khó khăn nên cũng không có tiền mua hoa, quà đắt tiền, các em chỉ có rau, bí, hoa rừng để tặng thầy cô nhân ngày 20-11.
Đến lớp rất sớm, các em tranh thủ thời gian hái hoa dã quỳ, hoa giấy ở ven đường rồi gói gém trong tờ giấy, có em còn xếp hoa giấy để làm quà tri ân thầy
Cuộc sống của các em ở miền núi còn rất nhiều khó khăn, điều kiện học tập của các em cũng rất thiếu thốn. Các em không có quần là áo lụa như các bạn thành phố. Đồng phục đến trường chỉ là mấy bộ quần áo cũ. Nhưng các em rất ham học, dù nhà rất xa nhưng đến lớp rất đúng giờ, nhiều khi phải băng đèo lội suối. Các em vẫn khát khao được đến trường học cái chữ. Mong rằng, các em nhỏ sẽ luôn cố gắng, học hành đỗ đạt để có một cuộc sống tốt hơn ba mẹ các em. Mong rằng các em sẽ được tiếp thêm động lực để biến ước mơ trở thành hiện thực.
Nguồn: FB
Tổng hợp : Webtretho