Tôi đến lạy vợ rồi mọi người ạ, chồng thì đi làm áp lực, kiếm tiền nuôi cả nhà. Cô ấy chỉ việc ăn với chơi mà suốt ngày kêu ca, đòi đi khám vì đau đầu trầm cảm, nẫu hết cả ruột.
Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, giờ đứa con lớn 4 tuổi, thằng bé thứ 2 đang bập bẹ biết nói. Hồi trước vợ có đi làm nhưng lương tháng bèo bọt 6, 7 triệu. Tôi đang góp vốn cùng anh em mở công ty về thiết bị y tế, thu nhập tốt lắm.
Lúc vợ đẻ đứa đầu xong tôi bảo:
“Em nghỉ việc ở nhà chăm con đi, bon chen làm gì tháng 6, 7 triệu không bõ dính răng”.
Hồi vợ đi làm phải nhờ bà ngoại dưới quê lên trông cháu. Bà ở nhà rộng rãi, làm ruộng làm vườn quen rồi lên đây không chịu nổi môi trường thành phố, động tí tăng huyết áp, đau đầu đi viện còn tốn kém hơn. Thế là vợ tôi mãi mới chịu ở nhà chăm con.
Mỗi tháng tôi đưa vợ chục triệu để chi những thứ lặt vặt, còn đâu món đồ lớn lớn trong nhà thì tôi tự mua sắm.
Ảnh minh họa: Nguồn Sanook.com
Vợ tôi chăm con cũng nhàn tênh nên vẫn có thời gian ôm nó đi chơi, buôn chuyện với bạn bè. Sướng thế còn gì. Nhưng lúc bầu thằng thứ 2 thì cô ấy có vất hơn một chút. Tôi thừa nhận mình cũng là người đàn ông tâm lý. Tôi cho vợ thêm 5 triệu để chi tiêu, muốn ăn gì thì ăn, mua gì thì mua tùy ý thích. Thế mà suốt thời gian mang thai cô ấy cứ kêu ca mãi:
“Em mệt mỏi, đau người lắm, anh giúp em nấu đồ ăn cho con Na nhé”.
Tôi mà không làm được việc nhà giúp vợ thì cô ấy lại cằn nhằn, giận dỗi, khóc thút thít như thể bị chồng hành hạ vậy. Cho đến lúc vợ sinh đứa thứ 2 tâm tính cô ấy càng ngày càng thay đổi nhiều hơn cáu gắt um lên, nói tôi không quan tâm chăm sóc vợ con.
Trong khi đó công việc của tôi ngày càng áp lực mà vẫn cố gắng kiếm tiền về lo cho gia đình. Tháng tôi đưa vợ đều đều 15 triệu, cô ấy chi tiêu thoải mái không phải lo nghĩ mà vẫn chưa hài lòng.
Dạo gần đây tôi cảm giác vợ càng ngày càng lắm yêu sách. Ở nhà chăm con có gì đâu mà nó sốt tí lại gọi chồng:
“Anh ơi con sốt gần 40 độ rồi, về cùng em đưa đi viện”.
Tôi về nhà sờ trán thằng bé thấy mát rượi.
“Sốt đâu mà sốt”.
“Thì anh đi lâu, em cho con uống hạ sốt rồi”.
Cô ấy toàn lý do lý trấu bắt chồng phải quan tâm đến mình trong khi đó tôi cũng mệt mỏi, nhiều cái dồn lên đầu stress lắm chứ. Động tí cô ấy kêu đau đầu, có hôm vừa uống thuốc giảm đau xong lại bảo:
“Hay anh đưa em lên viện khám xem thế nào, đầu em cứ như có con gì bò ở trong vậy”.
“Để hôm khác đi, nay anh bận họp”.
Có đêm tôi giật mình tỉnh dậy thấy vợ đang ngồi thu lu ở góc phòng, động đến thì khóc tu tu ôm đầu kêu đau.
“Anh chẳng quan tâm 3 mẹ con em, nếu em đi cũng mang 2 đứa theo”.
“Em hết khôn dồn sang dại à?”
Lúc bình tĩnh lại cô ấy bảo:
“Dạo này em thấy đau đầu nặng hơn toàn suy nghĩ linh tinh, hay là bị trầm cảm sau sinh rồi”.
Tôi bực quá không chịu được mắng cho trận:
“Không phải đi làm chỉ ở nhà chăm hai đứa con việc nhẹ lương cao lại cứ giở chứng. Cô tưởng trầm cảm mà dễ à”.
Đấy tôi quát cho trận im tịt luôn. Từ giờ còn kiểu yêu sách, kêu ca tôi cắt luôn tiền để xem còn trầm cảm nữa không? cứ được voi đòi tiên.
\
Ảnh minh họa: Nguồn Bugaboo.tv