Chẳng hiểu mọi người có như mình không, luôn luôn ngưỡng mộ những câu chuyện tình yêu của bố mẹ – ông bà thời xưa. Lúc nào cũng cảm thấy tình yêu họ dành cho nhau luôn giản dị, và chân thành nhất.
Không những thế, vì tình yêu họ sẵn sàng nắm tay nhau vượt qua mọi sóng gió, bão giông của cuộc đời – Điều mà thế hệ ngày nay không phải ai cũng có thể làm được.
Cũng vì ngưỡng mộ tình yêu của ông bà ngoại dành cho nhau, mới đây cô cháu gái Thu Ngân quyết định chia sẻ câu chuyện trên mạng xã hội khiến nhiều người ngưỡng mộ.
“Cuộc tình hơn 70 năm của ông bà ngoại em ạ. Người ta hay bảo: “Con chăm cha không bằng bà chăm ông”. Nhưng không, đây là ngược lại nhé. Có ai đã dám bù đắp cho người vợ chung chăn gối với mình cả đời như ông em không?
Ngày xưa ông bà yêu nhau thế nào em không biết, chỉ biết là tính đến thời điểm bây giờ là hơn 70 năm rồi. Nhưng là tình chị em vì bà hơn ông tận 6 tuổi”.
Theo tìm hiểu, ông ngoại của Thu Ngân từng làm cán bộ nhà nước nên phải đi công tác xa nhà. Ngày ấy chẳng có xe máy nên mỗi lần về thăm bà ông đều phải đạp xe mấy chục cây số.
Vợ hơn chồng 6 tuổi, 70 năm bên nhau ông vẫn 1 tay tắm rửa, lo cơm nước, giặt giũ giúp vợ. Ảnh: Tô Thu Ngân.
“Và mỗi lần về là con cái lại nhân lên, tổng cả trai lẫn gái 8 mụn con: 5 gái 3 trai (mất 1 bác). Cứ thế ông lại công tác xa nhà… rồi lâu mới về. Phấn đấu mãi thì có sự nghiệp được làm cán bộ thành phố, rồi ông cũng mua được cái nhà để ở, ở quê cũng có nhà bà và cậu út ở.
Đến tuổi về hưu thì ông lại được phường bỏ phiếu về làm việc, khi đó ông tính là nghỉ hưu về quê ở với bà nhưng được mọi người tín nhiệm nên ở lại rồi đưa bà lên sống cùng.
Sau vài năm ông xin nghỉ hẳn ở phường và về quê sống cùng bà. Thế là ngày ngày ríu rít như đôi chim sẻ, ông chăm bà kiểu chăm như chăm trứng, hứng như hứng hoa.
Ông lại rất sạch sẽ, nhà cửa quét cả ngày, bà thì không phải làm gì hết. Mọi sự hy sinh của bà bây giờ ông bù đắp hết, ngay cả miếng ăn, nước uống, quần áo của bà là tay ông làm tất, cả việc tắm rửa mà ông cũng tận tay luôn.
Sau ít năm thì bà bị ngã và ảnh hưởng não bị tai biến nhưng may không ảnh hưởng lớn chỉ có đãng trí, chẳng nhớ được ai, lúc nhớ khi quên.
Đến khi bà ốm ông buồn lắm, chẳng còn vui vẻ như trước, mỗi khi đi đâu, có sự kiện gì quan trọng là ông không muốn đi, có ai chăm bà thì ông vội đi rồi về, lo không biết bà vắng ông thì có ăn hết cơm không, có đi lung tung không…”.
Không dừng lại ở đó, cô cháu gái còn cho biết cứ mỗi lần lấy lương hàng tháng, ông sẽ mua thật nhiều cá to cùng đồ ăn ngon trữ tủ để nấu cho bà ăn. Khi nào bà bỏ bữa thì ông cũng không ăn, đồ ăn ngon đều dành cho bà hết.
“Có lần vì dỗ bà không ăn, ông bực lên quát rồi lỡ tay nẹt vào mông bà 1 cái. Thế mà ông cứ trằn trọc, suy nghĩ mãi, bỏ ăn luôn… chỉ vì xót cho bà.
Ui kể về tình cảm ông giành cho bà thì nhiều lắm, nó dài như tuổi của em vậy. Chỉ thấy rằng cuộc đời của bà em hy sinh nhiều thì được bù đắp lại là đúng. Nhưng điều đáng ao ước và hạnh phúc ở đây là có 1 người chồng biết yêu thương, chia sẻ thì đó là cuộc sống hạnh phúc cả 1 đời rồi.
Đấy nhiều khi qua chơi ông cứ bảo 25 tuổi đầu rồi còn ham chơi gì nữa, lo lấy chồng đi ông còn sống còn đi phát biểu. Mình lại trêu ông bảo: “Bao giờ tìm được anh nào chỉ cần được 1 nửa như ông thương bà thì cháu mới cưới, còn không ở giá chứ cưới làm gì vướng chân”.
Nguồn tham khảo: Tô Thu Ngân.
Tổng hợp : Webtretho