Ngày 15/7 vừa qua, 2 mẹ con chị Liên cùng được ra viện về nhà để đoàn tụ cùng gia đinh. Những ai theo dõi xuyên suốt câu chuyện của chị đều xúc động vì hạnh phúc. Bữa cơm tối ấm áp đầu tiên của chị Liên sau 55 ngày chiến đấu trong bệnh tràn ngập tiếng cười vui vẻ. Từ ngày Bình An về nhà, cả xóm đều rộn ràng hẳn lên.
Bình An ngủ ngoan con nhé, mẹ đi viện rồi sẽ sớm về nhà với con
Dẫu ngày ra viện về nhà, sức khỏe của mẹ Liên còn rất yếu nhưng chị vẫn có thể bồng bế con, chăm cho con từng li từng tí. Cái cảm giác đó hẳn là chị đã chờ đợi từ rất lâu. Và đó cũng là động lực để chị vượt qua chuỗi ngày ác nghiệt trong bệnh viện gần 55 ngày.
Niềm vui đoàn tụ gia đình chỉ được 3 hôm, chị Liên phải tạm xa Bình An trở lại bệnh viện K để tiếp tục chuỗi ngày chiến đấu với căn bệnh quái ác. Lần trở lại này, chị Liên vô cùng an tâm bởi chỉ biết con trai mình, Bình An đang dần khỏe lên mỗi ngày và phát triển bình thường như bao đứa trẻ khác. Chị càng yên tâm hơn khi có chị Vân, cô Bình An sẽ thay chị chăm bé.
Chỉ cần nghĩ đến con, chị Liên lại có thêm động lực để chiến đấu, níu giữ những ngày tháng còn lại để ở bên con.Mẹ Liên nở nụ cười màn nguyện rồi thỏ thẻ với đứa con trai nhỏ đang ngon giấc:“Bình An ngủ ngon nhé, mẹ đi bệnh viện rồi sẽ về với con”.
“Về được mấy hôm thấy vợ chồng chú ấy cũng vui lên hẳn, thấy cháu ngoan thế này mẹ nó cũng yên tâm điều trị“, chị Đỗ Thị Vân (cô ruột của Bình Anh) chia sẻ.
Chia sẻ về sức khỏe hiện tại của cậu bé Bình An, chị Vân vui vẻ cho biết: “Anh ý (bé Bình An) từ hôm về đến giờ trộm vía ngoan lắm,thi thoảng nằm cũng biết đau lưng rồi đòi bác bế, khi nào đói mới đòi bác còn đâu ăn xong anh ý lại ngủ. Chỉ thương cháu từ khi đẻ đến giờ ít được đụng đến sữa mẹ, xin được một vài lần trên viện đến khi về nhà là chỉ có sữa bột với sữa của bệnh viện. Mẹ nó cũng chẳng có sữa đâu mà cho con bú, có thì truyền hoá chất nhiều cũng phải cắt sữa, thương lắm nhưng phải chịu.
Được cái ở bệnh viện mọi người chăm sóc tốt nên khi về làm theo hướng dẫn của bác sĩ cháu nó cũng quen. Mấy hôm nay về biết thương bác rồi nên không quấy, mấy đêm nay anh ý thức khuya cứ từ 11h đêm đến 1h sáng mới chịu đi nằm. Có cháu về nhà cửa vui hẳn, đêm đến cả nhà đều lên nằm với cháu“,
Chị Liên may mắn luôn có chồng bên cạnh
Trong suốt thời gian kể từ ngày chị Liên nhập viện sinh con, anh Hùng là người túc trực, ở cạnh động viện chị. Đó là một niềm an ui rất lớn đối với chị. Thật mừng vì chị có được một người chồng tuyệt vời.
Còn nhớ lại ngày chị Liên tỉnh dậy sau cơn hôn mê sâu, câu đầu tiên chị ấy viết là: “Chồng em ở đâu rồi”. Chị Liên còn chia sẻ thêm, từ ngày lấy nhau 2 vợ chồng lấy nhau được 4 năm, chưa một lần to tiếng. Anh ấy là người bộc trực, tính tình lại vui vẻ, thật thà, yêu thương vợ con vô điều kiện.
“Mấy hôm sau sinh rồi hôn mê, chồng tôi khóc, rồi còn gọi điện cho người thân trong nam bảo thu xếp về quê vì sợ tôi khó lòng qua khỏi. Thế nhưng ông trời vẫn cho tôi cơ hội sống để ở lại với chồng, với con trai“, chị Liên cười.
Ngày trở lại bệnh viện để tiếp tục điều trị theo kế hoạch, anh Hùng là người nhẹ nhàng dìu chị Liên, bắt xe từ Hà Nam lên bệnh viện K (Hà Nội) để điều trị.
Nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay chị Liên, dìu vợ bước những bước tập tễnh trong viện, anh Hùng không giấu được sự hạnh phúc: “Mấy hôm nay tâm lý cũng như sức khoẻ của vợ tôi đỡ hơn nhiều, tinh thần vui vẻ hơn trước. Phần nàotôi bớt lo lắng. Mấy ngày này, gửi cháu bên chị gái vợ chồng cũng thấy yên tâm khi con ngoan ngoãn, ăn ngủ tốt. Ngày nào hai vợ chồng vẫn sang thăm con cho đỡ nhớ, được cái trộm vía con ngoan, không quấy khóc”,
Vẫn còn nhớ lại cái ngày Bình An cất tiếng khóc đầu đời, người cha, người chồng ấy đã nhìn đứa trẻ khỏe mạnh chào đời nhưng không thể cùng đi theo con vì phải ở lại bệnh viện K. để chăm sóc vợ. Giọt nước mắt hạnh phúc khi biết sự hy sinh của vợ đã đưa con trai khỏe mạnh đến với thế giới này.
Trong bệnh viện, lúc nào chị Liên cũng khoác tay lên vai chồng một cách thật ấm áp như thế muốn nói: “Có anh là điều tuyệt vời và ấm áp nhất”. Chị cho biết mong ước lớn nhất đó là sớm đỡ bệnh về chăm sóc cho các con đang chờ bố mẹ ở nhà.
Hành trình 55 ngày hồi sinh kỳ diệu của mẹ Liên và bé Bình An
Ngày 22/5, các bác sĩ Bệnh viện Phụ sản TƯ và Bệnh viện K đã cùng phối hợp thực hiện ca mổ bắt con cho sản phụ Nguyễn Thị Liên, 28 tuổi. Chị Liên được phát hiện ung thư vú giai đoạn muộn từ 2 tháng trước đó khi đang mang thai ở tuần thứ 22.
Ngày 30/5, sau chuỗi ngày giành giật sự sống, chị đã tỉnh và được nhìn con. Chị vô cùng xúc động khi lần đầu được nhìn thấy con qua ảnh.
Ngày 13/6, một cuộc gặp gỡ bí mật được sắp xếp. Chiếc xe từ BV K đưa chị Liên sang BV Phụ sản để gặp Bình An. Gần 3 tuần sau khi chào đời, bé Bình An lần đầu tiên được nằm trong lòng mẹ. Đó là món quà bất ngờ, món quà ấy như liều thuốc cho trái tim của người mẹ đang từng ngày đấu tranh với bệnh tật. Giây phút ôm con ngắn ngủi chưa đầy 10 phút vì bé Bình An cần đưa vào lồng kính để đảm bảo sức khỏe.Mẹ Liên vừa khóc, vừa cười: “Bình An nắm tay mẹ à“. Chị không biết mình còn có thể tiếp tục sống để thực hiện lời hứa với con: “Ở đây ngoan, khi nào mẹ khoẻ… mẹ sang”.
Đến hôm 15/7, cả 2 mẹ con cùng được xuất viện về nhà sau chuỗi ngày chống chọi trong bệnh viện.
Nhìn lại hành trình 55 ngày giành giật sự sống của chị Liên, người ta càng tin rằng trong cuộc sống này luôn có điều diệu kỳ. Hơn hết, người ta càng khâm phục nghị lực của người mẹ ấy. Gắng gượng chịu đựng để được nhìn thấy con khỏe mạnh chào đời. Đã có lúc tưởng chừng không thể vượt qua, bằng nghị lực của người mẹ kiên cường, chị Liên đã sống để trở về bên con. Bình An, cậu bé ‘hồi sinh’ từ người mẹ ung thư giai đoạn cuối đã khỏe mạnh, đúng như cái tên mẹ Liên đã đặt cho.
Chặng đường phía trước còn rất dài, chúc cho mẹ Liên sẽ tiếp tục chiến đấu, lấy con làm động lực để sớm trở về với gia đình. Mong Bình An ở nhà thật ngoan để mẹ Liên an tâm điều trị trong bệnh viện nhé!