Mỗi khi nghe chồng nói lời li dị, chị Hoa mới đáp rằng: “Vợ chồng là duyên số. Có duyên thì dù cho thế nào cũng phải ở bên nhau”. Điều hạnh phúc nhất trên đời đấy chính là luôn có người bên cạnh san sẻ, cảm thông và đồng hạnh trong những lúc khó khăn các mẹ nhỉ.
Đó là câu chuyện đầy thương cảm nhưng cũng không kém phần ngọt ngào của vợ chồng anh Đinh Công Vịnh (30 tuổi, quê Mai Châu, Hòa Bình). Dù bản thân không như những người khác, 3 năm nay mọi việc đều phải dựa vào vợ nhưng người vợ ấy vẫn chưa một lần than vãn.
Nhiều lần thấy chị Hoa vất vả quá vì mình mong muốn ly hôn để vợ bớt khổ nhưng người phụ nữ ấy vẫn một lòng chung thủy, có khó khăn mấy vẫn luôn sát cánh cùng chồng.
Chuyện rằng vào năm 2017, khi đi làm phụ hồ ở Hà Nội thì anh Vịnh bắt đầu thấy đau lưng. Chữa trị mãi không đỡ, thấy nhiều người tiêm thuốc giảm đau trực tiếp vào lưng, anh cũng học theo. Sau hơn một năm vết tiêm nổi cục áp xe, để lâu nhiễm trùng vào tủy.
Ảnh chụp màn hình VNE
Sau phẫu thuật hút dịch trong tủy, Vịnh tiếp tục trải qua ca mổ do bị dò dịch ở chân. Ngay khi còn nằm trong viện, từ xương cụt trở xuống đã không còn cảm giác. Ông bố một con suy sụp. Lần đầu được vợ mặc bỉm vì không tự chủ được vệ sinh, Vịnh khóc ngay trên giường bệnh. “Với tôi cuộc sống coi như chấm hết”, anh hồi tưởng.
Từ ngày ra viện, mọi sinh hoạt cá nhân đều phụ thuộc vào vợ, đến cả việc đi vệ sinh cũng phải dựa vào chị Hoa. Việc trang trải trong gia đình đều dựa vào sào ruộng chưa đầy 3m vuông và công việc đi làm thuê của chị Hoa.
Phải ngồi và nằm nhiều nên phần xương cụt của Vịnh thường xuyên bị viêm loét nhưng anh không cảm nhận được. Từ một người hoạt bát, vui vẻ, anh trở nên lầm lì, hay cáu bẳn nhưng chị Hoa vẫn bên cạnh, kiên nhẫn và cảm thông.
Mọi sinh hoạt trong nhà hầu hết phải phụ thuộc vào người phụ nữ này
Nhìn thấy vợ tất tả ngược xuôi kiếm tiền nuôi gia đình, một lần quẫn trí nhìn thấy lọ thuốc trừ sâu trong góc nhà, ý nghĩ thoáng qua trong đầu anh: “Hay kết thúc cho xong đời”. Cô con gái 4 tuổi lúc đó bất ngờ chạy về phía bố, bóp chân rồi hỏi: “Bao giờ bố biết đi. Khi khỏe bố đưa con đi học nhé”, lúc ấy Vịnh mới bừng tỉnh.
Ngoài liệt chân, căn bệnh viêm tủy cũng đặt dấu chấm hết cho “bản năng đàn ông” của Vịnh. Nhiều lần nằm cạnh vợ, anh ngập ngừng nói lời chia tay: “Em còn trẻ, cứ mãi thế này tội lắm”. Hoa mỗi lần nghe chồng nói đến việc ly dị đều lắc đầu: “Vợ chồng là duyên số. Có duyên thì dù cho thế nào cũng phải ở bên nhau”, cô khẳng khái.
Chị Hoa biết được chồng thương mình nên tâm sự rằng: “Dù thế nào em không bao giờ bỏ anh đâu”. Nói rồi, cô lặng lẽ đi ra ngoài, để chồng ở lại một mình, nguôi ngoai cơn giận.
Hiện tại vợ chồng anh Vịnh đang khá hài lòng với cuộc sống của mình
Sau nhiều năm làm công, một năm trở lại đây, Hoa bàn với Vịnh ở nhà bán hàng nông sản, tạp hóa cho người dân địa phương. Lúc thì vài con gà, lúc thì cây giống hoặc những sản phẩm thiết yếu khác. Hai vợ chồng cùng làm, chồng đăng bài trên trang cá nhân, vợ đi đưa hàng, vui vẻ, chẳng to tiếng cãi vã. Tiền lãi đủ ăn và trả khoản vay ngân hàng từ những ngày Vịnh còn nằm viện.
Năm ngoái, qua một chương trình từ thiện, gia đình Vịnh, Hoa được một tổ chức phi chính phủ và các nhà hảo tâm xây dựng tặng căn nhà cấp 4 trên nền căn nhà vách đất cũ. Nhà vệ sinh và bếp khép kín khiến việc di chuyển xe lăn của người đàn ông liệt hai chân trở nên thuận tiện hơn.
Thật cảm phục tình yêu của đôi vợ chồng này. Điều hạnh phúc nhất trên đời đấy chính là luôn có người bên cạnh san sẻ, cảm thông và đồng hạnh trong những lúc khó khăn các mẹ nhỉ.
——
Nguồn bài viết: VNE