Tôi lấy vợ được 3 năm và đã có con gái 2 tuổi. nhưng đến thời điểm này thì vợ tôi vẫn không hề biết lương tháng tôi được bao nhiêu. Thật ra cô ấy cũng chẳng hỏi chuyện này bao giờ cả. Chỉ biết mỗi tháng tôi đưa đủ tiền chợ là được. Cái này là do mẹ tôi bày cho từ khi còn chưa lập gia đình đấy.
Bà bảo: “Kiểu gì cũng phải giữ tiền cho mình chứ đừng dại đưa hết cho vợ. Vợ nó nắm hết nó chỉ có mang về nhà ngoại nó thôi cứ làm gì có chuyện vun vén cho nhà nội. mình cứ giữ lúc cần tiền làm gì thì mình có luôn không phải mất công hỏi tới nó nữa”. Tôi thấy cũng đúng nên làm theo.
Tôi nói với vợ lương tôi có 5 triệu, mỗi tháng đưa cô ấy 3 triệu còn tôi giữ 2 triệu tiêu pha nhưng thật ra lương tôi 15 triệu, tôi gửi về cho mẹ 10 triệu để bà cầm hộ. Thế nhưng 3 năm qua vợ tôi cũng chưa từng kêu gì chuyện tôi đưa ít cả. Tuy có những lúc cô ấy cũng bảo hết tiền vì nhiều việc phát sinh nhưng rồi vợ cũng lo đâu vào đấy cả. Chứng tỏ số tiền mà tôi đưa vẫn còn dư giả chán, nếu không tiền đâu mà cô ấy lo vào cho được.
Tết nhất cô ấy cũng chuẩn bị chu đáo quà bánh mang về quê còn biếu mẹ tôi 10 triệu. Vợ chồng tôi vẫn đi ở trọ, ít về quê thôi nên vợ bảo cố gắng Tết tư biếu mẹ nhiều chút. Tôi thấy vợ sống cũng được nhưng cũng chưa bao giờ có ý định đưa hết tiền cho vợ giữ vì rút kinh nghiệm từ chuyện đồng nghiệp ở công ty.
Anh này đưa tiền vợ giữ cuối cùng vợ chuyển hết cho mẹ vợ mua nhà rồi thì vợ chồng trục trặc vì vợ có bồ. anh muốn ly hôn mới ngã ngửa khi biết chả còn xu nào, vợ bảo tiêu hết rồi. Thế nên tôi chẳng dại mà đưa tiền cho vợ. Đàn ông mà không biết tích cóp phòng cơ, đến khi xảy ra chuyện thì chỉ có khổ mình mà thôi.
Mọi chuyện vẫn đang yên ổn thì gia đình tôi lại bất ngờ xảy ra chuyện. Tình hình sức khỏe của con tôi có vấn đề, không quá đáng lo nhưng sẽ phải cần rất nhiều tiền để chữa trị. Đợt này con tôi ốm phải đi viện điều trị. Đợt đầu con đi 1 tuần vợ lo hết mọi thứ. Về được 5 ngày con lại tái bệnh và phải nhập viện tiếp.
Vợ tôi nghỉ làm trông con từ đợt con ốm nên người cũng gầy rộc, hôm trước tôi vào viện thăm con thì cô ấy nói hết tiền rồi, bảo tôi vay mượn thêm để lo cho con. Cô ấy cũng đang đi vay. Cô ấy cũng đang hỏi tôi về chuyện tiền nong:
– Em cũng cạn tiền rồi, anh xem có vay mượn được thêm ở đâu để chữa bệnh cho con không? Chứ em cũng chẳng biết xoay sở như thế nào cả.
– Em xem, anh lương thì ít ỏi, tháng nào cũng đưa hết tiền cho em rồi, làm gì còn đồng nào nữa đâu mà có để dành chứ. Vay mượn thì giờ anh biết vay mượn ở đâu được bây giờ. Thôi em cứ cố gắng xoay sở xem thế nào.
Vợ tôi không nói gì. những ngày sau đó cô ấy vất vả chạy ngược xuôi để lo con. nhìn vợ như vậy, tôi thật sự cảm thấy bản mình thân mình có lỗi. Rõ ràng là tôi có tiền, nhưng tôi lại không bỏ ra. Tôi để mặc vợ mình lo hết mọi chuyện bao nhiêu năm qua. Giờ thì vợ vì lo lắng cho tiền quá mà đổ bệnh mất rồi.
Con thì đang ốm, tôi dù sao cũng là chồng, là cha, chẳng lẽ tôi lại có thể tồi tệ bỏ mặc hết tất cả như thế hay sao. Hiện tại tôi đang gửi mẹ 400 triệu, giờ tôi có nên hỏi mẹ lấy 10 triệu đưa vợ lo cho con không? nhìn cô ấy chạy vạy vay tiền cũng khổ lắm nhưng mà tôi sợ đưa cho cô ấy thì lần sau vợ lại quen mui hỏi tiếp tôi thì sao?
Với lại cô ấy mà biết chuyện tôi gửi mẹ 400 triệu thay vì đưa tiền cho cô ấy, sống mà cứ nghi ngờ cô ấy thì liệu cuộc hôn nhân này của chúng tôi có rạn nứt hay không đây? mọi người bảo tôi nên giúp vợ 1 ít tiền lo chi phí tiền viện cho con hay để cô ấy tự lo?