Rồi chuyện gì đến cũng đến, người tình cắm sừng tôi chạy theo gã khác. Tôi lấy tư cách gì để mà cấm cản, mà ghen tuông chứ.
Vợ bầu đứa thứ 2 thì tôi cũng yêu người khác. Mấy năm sống với nhau, tôi chẳng còn tình cảm với vợ nữa. Đến khi gặp người tình, tôi cứ như người điên, si mê cuồng dại, suốt cả ngày chỉ mong lẽo đẽo theo người tình.
Vợ tôi với chuyện tôi có bồ này cũng đã biết. Cô ấy không trách mắng, thậm chí còn cho tôi cơ hội để được quay lại, hàn gắn gia đình. Thế nhưng tôi khi ấy cứ như ăn phải bùa mê thuốc lú của người tình ấy, tôi bất chấp việc vợ mang hai đứa con ra để níu kéo để được sống bên cạnh người tình.
Thế rồi khi vợ sinh được 1 tháng, nhận được số tiền thai sản, tôi vì bao nuôi người tình mà túng thiếu quá nên đã đán h liều, nhân cái lúc vợ con ngủ say, tôi trộm luôn đi số tiền thai sản và cả tiền để dành của vợ chạy theo bồ. Tôi khi ấy chẳng cần quan tâm gì đâu, mặc kệ vợ ở nhà muốn xoay sở như thế nào thì xoay sở.
Ở với bồ, cái gì tôi cũng phải làm hết, từ rửa bát, giặt giũ các kiểu. (Ảnh minh họa)
Tôi nghe phong phanh mọi người bảo vợ tôi lo cho các con khổ cực lắm, hoàn cảnh túng thiếu vô cùng. Thế nhưng trong đầu tôi khi ấy chỉ nghĩ đơn giản, thế nào mà vợ chẳng lo được hết. Tôi lúc này còn đang bận chăm sóc cho người tình đây này. Sống với người tình, cô ấy vung tay tiêu bạo quá, tiền tôi kiếm được bao nhiêu cũng đội nón ra đi hết. Số tiền trộm được của vợ kia cũng chẳng đủ cho người tình mua lấy một cái túi xách hàng hiệu.
Ở với bồ, cái gì tôi cũng phải làm hết, từ rửa bát, giặt giũ các kiểu. Lắm hôm đi làm về, cơm nước còn chưa có nhưng bồ đã lên đồ để đi chơi đêm rồi. Cứ động nói ra thì chúng tôi lại cãi vã nhau:
– Em ở nhà thì cũng nên biết lo cơm lo nước đi chứ?
– Anh có bị nhầm vai trò không thế. Tôi là người tình, anh cũng chỉ coi tôi là tạm bợ của anh thì anh lấy tư cách gì mà bắt tôi phải cơm nước cho anh chứ. Muốn ăn thì về bảo vợ anh nấu cho mà ăn. Tôi đây không có rảnh để làm mấy cái việc này đâu.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, người tình cắm sừng tôi chạy theo gã khác. Tôi lấy tư cách gì để mà cấm cản, mà ghen tuông chứ. Trắng tay, không còn gì bên người, tôi mới thấy hối hận tột cùng. Tôi quyết định quay về xin lỗi vợ:
Rồi chuyện gì đến cũng đến, người tình cắm sừng tôi chạy theo gã khác. (Ảnh minh họa)
– Anh vẫn còn mặt dày đứng trước mặt mẹ con tôi sao?
– Chúng ta đã ly hôn đâu, anh với em vẫn là vợ chồng trên danh nghĩa cơ mà. Với lại giờ anh cũng biết sai rồi, em cho anh cơ hội quay lại có được không?
– Sự phản bội của anh khiến cho tôi cảm thấy ghê tởm vô cùng. Anh còn bất chấp trộm cả tiền thai sản của tôi để mà mang cho ả ta. Anh không màng đến chuyện mẹ con tôi sống chế t thế nào. Giờ anh về đây đòi tôi tha thứ ư? Anh không xứng quay lại đâu.
– Thôi mà em, anh biết lỗi rồi, chúng ta cho nhau một cơ hội được không? Để các con có bố em ạ. Em không thấy thương các con hay sao?
– Anh im đi, nếu như anh biết nghĩ đến các con thì đã không có chuyện gì xảy ra rồi, mẹ con tôi cũng chẳng đau khổ đến như thế. Đừng có để tôi phải nói nhiều, anh cút đi cho khuất mắt.
Vợ tôi nằng nặc đòi đuổi tôi đi. Tôi chẳng còn cách nào khác là cứ tạm thời rời đi đã. Nghĩ vợ tôi cũng quá đáng lắm cơ. Phụ nữ đúng là nhỏ nhen, có mỗi cái chuyện này mà cũng để bụng, nhất định không chịu tha thứ. Mà tôi cũng đã về để xin lỗi rồi chứ có phải không đâu, cô ấy còn muốn thế nào nữa, cũng phải nghĩ cho con, con cũng cần bố chứ. Đàn ông ai mà chẳng có đôi lúc lỡ lầm. Phụ nữ là vợ thì phải biết bao dung, vị tha. Giờ tôi đang không biết dùng cách nào để xin vợ được quay về đây, tôi chẳng còn nơi nào để đi nữa cả. Mọi người có cách gì giúp được tôi với?
Tổng hợp : Webtintuc