Cách đây 13 năm, chị Nguyễn Thị Thu Trang (39 tuổi, Phú Thọ) và anh Nguyễn Văn Trung (39 tuổi, quê Yên Bái) gặp nhau tại 1 tiệm ảnh cưới ở Việt Trì (Phú Thọ).

Khi đó, chị cô thu ngân xinh đẹp với nước da trắng, nụ cười tươi còn anh là chàng trai quê Yên Bái xuống học nghề ảnh. Cả hai cảm mến rồi yêu nhau lúc nào chẳng hay.

Yêu nhau 1 năm, anh chị quyết định kết hôn, thế nhưng hạnh phúc vừa tròn 3 tháng thì tai họa ập đến gia đình nhỏ. Hôm ấy tan làm, chị nhờ anh đến đón, 30 phút sau đó 1 vụ tai nạn xảy ra ngay trước cửa tiệm.

Chị chẳng ngờ rằng người gặp nạn lại là chồng chị, chị ngã khụy, nước mắt giàn giụa. Sau khi được đưa đến bệnh viện, anh được chẩn đoán chấn thương sọ não, chảy máu trong, cơ hội sống chỉ còn vài phần trăm.

Suốt 1 tháng hôn mê, anh điều trị thêm 2 tháng nhưng không tiến triển, kinh tế cạn kiệt nên chị đưa anh về Yên Bái. Tai nạn đã khiến chồng chị bị liệt toàn thân, mọi sinh hoạt phải phụ thuộc vào người khác.

Sau tai nạn 1 năm, người đàn ông gây tai nạn liên hệ, đưa anh xuống Hà Nội để châm cứu. Chị bỏ việc xuống thuê trọ chăm chồng, 4 tháng châm cứu anh cử động được tay trái, miệng nói vài câu đơn giản.

Kết hôn 3 tháng, chồng gặp tai nạn bị liệt, vợ 10 năm ở bên chăm sóc: Hạnh phúc là được nhìn thấy anh. Ảnh: Saostar.

Nhưng bệnh quá nặng, các bác sĩ cho biết chỉ điều trị giảm nhẹ đau đớn chứ không cải thiện được nhiều. Chị thất vọng nhưng vẫn cố gắng mong phép màu xảy ra.

Chị đưa anh vào xóm trọ lao động nghèo để tiết kiệm chi phí, ban ngày chị cơm nước, rồi vệ sinh cho anh, đến chiều thì bán nước chè, ngô nướng trước ngõ để lấy tiền sinh hoạt.

Sau đó, chị được nhận làm ở 1 công ty giấy với cùng mức lương 2 triệu đồng/ tháng. Từ đó, chị dậy lúc 5h sáng, vệ sinh rồi nấu ăn sáng cho anh, sau đó xoa bóp để anh đỡ đau nhức và máu lưu thông.

Hàng ngày, để đưa anh lên ghế ngồi chị phải cố gắng, chật vật rất nhiều, do anh nặng 65kg còn chị thì chưa đến 35kg. Chị kể rằng, nếu để anh nằm lâu ở giường người sẽ cứng, lưng lở loét.

Lo cho chồng xong, chị mới nấu ăn, nếu chồng ăn không hết thì ăn luôn phần còn lại để tiết kiệm. May mắn bên cạnh xóm trọ có cơm chay từ thiện, chị xin 1 phần cho mình còn dành tiền mua thịt cá để bồi bổ cho chồng.

Đôi lần do chị bán hàng về muộn, anh vệ sinh ra khắp giường, chị chưa kịp ăn uống lại phải dọn dẹp, tắm rửa. Có những ngày cả 2 vợ chồng cùng ốm, chị chỉ biết khóc vì bế tắc.

Chị cho biết suốt gần 10 năm từ khi xuống Hà Nội ở trọ chăm chồng liệt, chị chỉ về quê 1 lần khi ông ngoại qua đời, cũng chỉ kịp thắp cho ông nén nhang rồi vội vã về nhà trọ.

Suốt 10 năm qua, chị luôn ở bên chăm sóc anh. Ảnh: Saostar.

Gia đình 2 bên cũng chẳng khá giả nên 1 mình chị chiến đấu cùng chồng, mẹ đẻ chị nhớ con thỉnh thoảng xuống thăm. Còn mẹ chồng thì sức khỏe yếu nên gần 10 năm qua chưa 1 lần gặp con, chỉ thỉnh thoảng bà gửi 1 khoản nhỏ để chị chăm chồng.

Nhiều người khuyên chị tự giải thoát cho mình, nhưng chị khóc rồi kể rằng ngày yêu nhau, anh yêu và thương chị lắm. Nhất là lần chị mổ ruột thừa, anh túc trực cả ngày lẫn đêm, vệ sinh cá nhân…

“Tôi biết, anh thương vợ lắm, nhiều khi anh nhìn tôi mếu máo, môi bập bẹ không thành tiếng như muốn nói điều gì mà không thể. Vợ chồng sống với nhau, ngoài tình yêu thì còn cái nghĩa, cái tình. Tôi bỏ đi một mình sống thế nào cũng được nhưng còn anh, ai sẽ chăm lo anh mỗi ngày?”, chị kể.

Chị cũng rất chạnh lòng vì 10 năm bên nhau nhưng không có con, chị mong ngóng nhưng bất lực chẳng biết phải làm sao. Bởi kinh tế anh chị khó khăn, nếu có con sẽ chẳng ai chăm sóc con, hơn nữa chị không biết sẽ lấy đâu tiền để lo cho con học hành.

Suốt 10 năm chăm chồng liệt, chị học mọi thứ để làm cho anh như cạo râu, cắt tóc… Bà chủ xóm trọ thương vợ chồng nghèo nên giảm tiền phòng, chỉ lấy điện nước hàng tháng, hàng xóm cũng yêu thương thỉnh thoảng mang đồ ăn cho cả hai.

Nói về mong ước lớn nhất của mình lúc này, chị tâm sự: “Bây giờ tôi cũng không tưởng tượng nổi, nếu một ngày mở mắt không thấy anh bên cạnh. Dù có nghèo đói, vất vả nhưng nhìn thấy anh tôi còn có động lực để tiếp tục cố gắng, bước tiếp”.

Tổng hợp : Webtretho

Theo Tạp Chí Sở Hữu Trí Tuệ