Em với chồng là mối tình đầu của nhau. Chúng em yêu nhau từ ngày học cấp 3, sau em đi học trung cấp mầm non còn hắn học nghề. Tới khi ra trường thì làm đám cưới.

Những ngày đầu mới về ở với nhau hắn cũng tử tế, quan tâm vợ con lắm. Nhưng chỉ được vài tháng sau cưới là hắn lộ nguyên bản chất con người thật của hắn, ham chơi, không cầu tiến các chế ạ.

Hắn học cơ khí, ban đầu cũng chịu khó đi làm thuê cho các xưởng cơ khí trong vùng. Sau được bạn bè giới thiệu thì theo công trình lương thưởng 1 tháng cũng được hơn chục triệu thế mà hắn có chịu làm đâu.

Thời gian đầu mới cưới còn tàm tạm. Sau hắn suốt ngày tụ tập bạ bè chè chén thâu ngày đêm. Một tháng tới mười mấy ngày say không tới xưởng, chẳng ông chủ nào chịu được nên người ta cho nghỉ. Song hễ vợ góp ý là hắn lại bảo:

“Em thì biết gì chuyện công việc của anh. Lúc nào anh tìm được công việc phù hợp sẽ làm, không thì thôi, em đừng có lắm lời xen ngang”.

Hắn cứ vin cái lý do chưa tìm được việc, được chỗ phù hợp nên chưa đi làm. Thành thử kinh tế tài chính cứ đổ cả lên đầu em. Mà em cũng chỉ làm dân văn phòng, lương tháng còn chưa nổi chục triệu, trừ tiền thuê nhà thuê cửa đi nữa còn đáng được là bao.

Xem thêm  Vô tình nghe được “chồng tương lai” nói chuyện với con gái 12 tuổi, tôi tuyên bố thẳng một câu khiến anh vội vàng xin lỗi.  

Vì kinh tế, em buộc phải nhận bán hàng online thêm lúc buổi tối. Vậy mà hắn có biết đấy là đâu. Cứ ăn xong là giật máy tính chơi điện tử không cho vợ làm.

“Anh chơi game thì chơi ở điện thoại còn để máy tính cho em bán hàng chứ”

“Chơi điện thoại không sướng, máy tính mới đã”.

Cứ phải đôi co giành giật máy tính với hắn nên chuyện bán hàng của em cũng bập bõm tối được tối chăng. Lắm lúc nản quá em cũng muốn ly hôn song nghĩ tới thằng con nhỏ quá lại không đành.

Song tới hôm qua, em đi làm sớm về tranh thủ nấu cơm rồi đưa con ra công viên chơi, tới 7 giờ con kêu đói mới dắt về ăn cơm. Ai ngờ mở lồng bàn ra thì thấy hắn đi chơi về ăn sạch cả mâm cơm, đĩa thịt bò xào khoai tây em làm cho con cũng sạch bóng. Con em thấy vậy khóc ầm:

“Thịt bò của Bi đâu, mẹ hứa làm cho Bi cơ mà”.

Nhìn con mà em thương chảy nước mắt, hắn cứ sống vô ý thức vô trách nhiệm thế bảo sao em chịu đựng được mãi. Là thằng đàn ông, tới ăn cũng không biết nghĩ tới con, liệu rằng tương lai em có hi vọng nhờ vả gì không các chế.