Trước khi đi em cũng sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, chuẩn bị thức ăn dặm 3 ngày cho con cất trong tủ lạnh. Bé nhà em ti bình rất tốt nên mấy ngày đi chơi em đã vắt sữa trữ đông cho con, thiếu thì uống thêm sữa ngoài.

Còn con thì gửi cô giúp việc chăm cho vào ban ngày, em cũng dặn mẹ đẻ thỉnh thoảng đá qua nhà xem cháu giúp em trong mấy ngày đi du lịch. Buổi tối thì đã có bố nó ở nhà rồi nên không có gì phải lo lắng cả.

Mọi chuyện tính toán ổn cả, em đi mua sắm vài bộ váy áo đẹp chút để đi cho bằng chị bằng em. Ở nhà suốt nửa năm trời sắp thành bà cụ tới nơi rồi.

Ấy mà lúc nói với chồng thì anh ấy nhặng lên cấm không cho đi, bảo:

“Con thì còn nhỏ, lại sắp phải đi làm lại rồi không tranh thủ ở với con ngày nào hay ngày ấy lại còn đòi đi du lịch”.

“Em đi cho khuây khỏa chút, 3 hôm là em về rồi, em đã chuẩn bị đầy đủ rồi anh yên tâm”.

“Anh nói rồi, không đi là không đi”.

Bình thường chồng em khá tâm lý, chiều vợ, thương con. Trước kia có nhiều việc em làm mà chồng không đồng ý nhưng em toàn “tiền trảm hậu tấu”, lão bực nói vài câu cuối cùng cũng bỏ qua.

Lần này em cũng nghĩ lão ấy như vậy, việc cấm lão cứ cấm, việc mình đi thì mình cứ đi. Em nghĩ: Đi có 3 hôm thôi, hơn nữa mọi thứ đã chuẩn bị kĩ càng vậy rồi chắc lão cũng không tới mức nổi khùng lên đâu.

Xem thêm  Bố dặn con gái: Dù "ở không tới già" cũng đừng bao giờ lấy chồng xuất thân từ 4 kiểu gia đình này...

Sáng hôm ấy chờ lão đi làm em ở nhà cũng xách vali và đi luôn sau đó. Đến tối lúc mọi người đang dự party thì chồng em gọi điện tới, lão hét lên trong máy:

“Tôi đã cấm cô đi rồi sao vẫn cố tình đi. Có biết con nó thiếu hơi mẹ quấy khóc lắm không hả”.

Em không nói gì, tắt phụp máy rồi mở camera ở nhà lên xem thì đúng là con bé đang khóc thật. Nhưng đứa nào chả thế, phải tập quen dần việc xa mẹ đi chứ. Hơn nữa có bố ở nhà để làm gì, sao lúc nào cũng cứ phải mẹ.

Nghĩ vậy nên em nhắn tin cho chồng:

“Anh dỗ nó tí đi, nó không khóc lâu đâu, sớm muộn gì em chả đi làm xa nó, phải quen dần đi chứ, bám mẹ mãi sao được”.

Thấy anh đọc mà không reply lại, tưởng mọi chuyện vậy là ổn thỏa. Ai ngờ tới hôm em về, vừa bước vào đến cửa nhà thì lão chồng trong bếp lao ra cho em cái bạt tai đau điếng rồi chỉ thẳng tay vào mặt vợ quát:

“Cút, cút ra khỏi nhà tao đừng về nữa. Không xứng làm mẹ còn về đây làm gì”.

Vừa nói lão vừa véo tai em kéo ra ngoài. Lúc ấy em vừa đau, vừa cảm thấy ấm ức nên có chửi lão vài câu xong bỏ về nhà mẹ đẻ. Giờ đã 3 ngày rồi mà chưa thấy lão í ới gì gọi về chăm con. Em lại rất nhớ con, ân hận sau lúc ấy không vào bế con theo cùng.

Xem thêm  Một lần nấu cháo quên không bỏ muối, tôi đứng hình vì biết nguyên nhân khiến vợ 3 lần không giữ được con

Loại chồng gì mà vợ đi chơi có 3 ngày, hỏi han đàng hoàng rồi mà về con đánh chửi vợ như kẻ thù thế bao giờ. Em đang định đợi lão đi làm rồi sang đưa con về với mình, còn vợ chồng ở được với nhau thì ở không thì ly hôn em cũng đồng ý luôn. Thật là bực mình hết sức.

Theo Webtretho

Theo Tạp Chí Sở Hữu Trí Tuệ