Trang chủ Văn hoá cuộc sống Cuộc sống Chồng nghèo bán cả nhẫn cưới đưa vợ đi đẻ: Sau này...

Chồng nghèo bán cả nhẫn cưới đưa vợ đi đẻ: Sau này anh sẽ mua lại tặng em

Nhìn chồng em cứ tất tả quay ra quay vào chăm vợ ở cữ mà em thương quá các chị ạ. Không biết bao giờ mới thoát khỏi cảnh nghèo túng này cho anh ấy đỡ vất vả đây.

Nhìn chồng em cứ tất tả quay ra quay vào chăm vợ ở cữ mà em thương quá các chị ạ. Không biết bao giờ mới thoát khỏi cảnh nghèo túng này cho anh ấy đỡ vất vả đây.

Bọn em đều con nhà nghèo, học xong cấp 3 ra thành phố làm thuê. Em thì nhan sắc trung bình, làm công nhân lương tháng 7-8 triệu nên không mơ mộng cao sang, lấy chồng nồi nào úp vung nấy, cùng hoàn cảnh dễ đồng cảm.

Nhà anh cách nhà em 100 cây số, quê cũng nghèo chẳng khác gì quê em. Cưới xong hai đứa lại dắt nhau ra thành phố xin việc. Em mắn nên có bầu nhanh lắm, đẻ đứa đầu tiên ở nhà trông con được hơn 1 năm lại nhỡ nhàng đứa thứ 2.

Ảnh minh họa: Nguồn Internet

Lúc đó mỗi chồng đi làm kiếm tiền nuôi cả nhà nên em cũng thăm dò:

“Hay là thôi bỏ đi anh, đẻ ra chỉ sợ không nuôi nổi”.

 “Em nói thế không thấy tội lỗi à. Đã trót có rồi thì cứ đẻ, anh sẽ cố gắng để nuôi các con”.

Vậy là em chưa kịp đi làm thì lại tiếp tục ở nhà chờ sinh đứa thứ 2. Đúng vào thời gian djch bệnh nên có muốn kiếm tiền đỡ chồng cũng chẳng được. Biết em sốt ruột nên lúc nào anh cũng động viên:

“Sau này con lớn rồi em đi làm gì anh không cản”.

Biết chồng vất vả nên em cố gắng tiêu dè sẻn lại, ăn uống cũng không dám hoang phí. Chồng em thì cứ sợ vợ tiết kiệm quá không có chất cho con. Có hôm anh đi làm về xách cạp lồng phở bảo:

“Hai mẹ con ăn đi, anh ăn no ở ngoài rồi”.

Suốt bữa anh chỉ bón cho con rồi nhìn vợ ăn, sau còn ít nước của con thì bố mới húp nốt. Đến nửa đêm nằm bên nghe bụng chồng réo ùng ục em mới biết là anh nhường hết cho hai mẹ con rồi. Có lúc em lén mở ví chồng thì thấy chỉ còn vài nghìn lẻ mà thương quá.

Vậy nhưng lúc nào anh cũng nói là không lo, đã có khoản riêng để vợ đi đẻ rồi. May là đứa thứ 2 này em cũng sinh thường lại có bảo hiểm nên cũng đỡ một chút. Mấy ngày ở viện về nhà thấy chồng mua thức ăn cho vợ ở cữ rất tươm tất, cơm đầy ắp thịt em lại cứ vô tư ăn không nghĩ gì.

Thế nhưng hôm qua chồng bế con em mới để ý ngón tay anh không còn chiếc nhẫn cưới mọi ngày anh vẫn đeo nữa, hỏi thì bảo sợ vướng nên cất rồi. Hồi cưới bọn em đặt 2 cái nhẫn bằng vàng 4 con 9 làm kỷ niệm. Ở nhà chăm con nên em tháo cất trong hộp thỉnh thoảng mới đem ra ngắm. Lúc em mở hộp thì cả nhẫn của mình cũng không thấy nữa. Tối hỏi anh mới ấp úng bảo:

“Anh xin lỗi, hôm trước bí quá đem bán rồi”.

Lúc đó em mới biết chồng đi làm lương đã thấp chủ còn khất mãi không trả. Chẳng xoay đâu được nên anh đành đem 2 cái nhẫn cưới bán lấy tiền cho vợ đi đẻ. Thấy em cứ ôm con khóc, chồng ngồi xuống bảo:

“Bán đi anh cũng tiếc lắm, nhưng chẳng xoay đâu được nữa. Sau này anh sẽ mua lại tặng em”.

Em tiếc đôi nhẫn cưới là một chuyện, nghĩ đến cảnh chồng phải mang cả kỷ vật đi bán lấy tiền cho vợ đẻ mà thương nhiều hơn. Không biết bao giờ bọn em mới thoát khỏi cái ảnh nghèo khổ này nữa. Chỉ mong con lớn nhanh để em đi làm, phụ giúp chồng nuôi bọn trẻ chứ mình anh vất vả quá rồi.

Ảnh minh họa: Nguồn Internet

Tổng hợp : Webtretho