Không nhắc tới thì thôi, nhắc lại chán các chị ạ. Vì chồng em là con một nên sau cưới, chúng em phải sống chung với mẹ chồng. Mà tính mẹ chồng em thì chuối lắm. Bà sống không công bằng, hay xét nét, bắt bẻ con dâu.
Mang tiếng bà có lương nhưng hàng tháng nhận được tiền bà cất bỏ két hết, còn lại ăn uống chi tiêu sinh hoạt thế nào vợ chồng em phải chịu. Thậm chí từ cái vé xe bus bà cũng yêu cầu chúng em phải mua cho bà chứ không nói gì tới những khoản lớn hơn.
Em không thuộc dạng cò kè, tiếc tiền với nhà chồng. Ngay từ đầu em đã xác định rõ ràng con cái phải có trách nhiệm chăm lo bố mẹ chồng là chuyện đương nhiên, không có gì lạ. Tiếc là mẹ chồng em ngày càng quá đáng, tiền nong kinh tế đã đổ cả lên vai chúng em, nhưng việc nhà cửa bà cũng dồn cả cho em làm. Mang tiếng bà còn trẻ khỏe nhưng chẳng bao giờ động chân động tay giúp đỡ con dâu bất cứ việc gì dù chỉ là nhỏ nhất. Bà bảo bà tới tuổi nghỉ ngơi rồi, không hơi đâu hầu con cái mãi được.
Nói chung là nản lắm, nhà bà không dọn, cháu bà không bế, cứ ăn xong bà nằm xem ti vi, đi sang hàng xóm chơi. Ngày thường còn đỡ chứ Tết nhất mới khổ cơ các chị ạ.
Chồng em đi làm xa, 29, 30 Tết mới về, cứ một mình em vừa trông con vừa dọn dẹp mua sắm. Con em mới 8 tháng nên nhiều lúc thấy mệt mỏi kinh khủng. Đã thế đêm qua thằng bé còn sốt cả đêm, cứ tí tí lại gào lên khóc. Mẹ chồng em vẫn đóng cửa ngủ 1 mạch từ tối tới sáng không hỏi han cháu nửa lời. Sáng nay em mệt nằm ôm con thiu thiu ngủ được tí bà đã đập cửa rầm rầm:
“Ngủ tới bảnh mắt rồi mà không dậy lo làm cơm cúng ông Công ông Táo đi. Nhà người ta cúng hết rồi, chỉ có ông Táo nhà này ngồi vêu đợi cô tiễn thôi đó”.
Gớm, nghe bà nói em điên hết cả người, lần này em không dậy mà vẫn nằm im nói vọng ra:
“Mẹ cứ yên chí nằm xem phim đi, tới giờ cúng khắc có người mang cỗ tới”.
Bà nghe thế đứng im vì chưa bao giờ thấy con dâu nổi cáu như vậy. Thật sự em điên quá rồi, cũng không cần phải giữ hình ảnh đẹp trong mắt mẹ chồng nữa.
Nay em bỏ ra 1,2 triệu thuê người ta làm mâm cơm cúng Tất niên. Cơm canh hoa quả họ lo hết. Việc cúng bà lo, em nằm ôm con nghỉ.