Có chồng thì tốt, là chỗ dựa cho vợ con được thì còn tốt hơn. Nhưng đàn ông tốt giờ hiếm lắm, đâu có dễ tìm mà có thể cũng chẳng đến lượt mình.
Tôi là mẹ đơn thân, là gái một đời chồng… nhưng cuộc sống hiện tại của mẹ con tôi hạnh phúc hơn bao giờ hết, tôi chưa bao giờ thấy cuộc đời mình thật sự “nở hoa” như bây giờ. Tôi ở biệt thự, có xe và tài xế riêng, có tiền thuê ô sin trông con, báo hiếu bố mẹ và thỉnh thoảng nhớ một chút về quá khứ đã cho tôi bài học.
Tôi thấy, phụ nữ mình chẳng nên đặt nặng vấn đề có chồng hay không? Có chồng thì tốt, là chỗ dựa cho vợ con được thì còn tốt hơn.
Nhưng đàn ông tốt giờ hiếm lắm, đâu có dễ tìm mà có thể cũng chẳng đến lượt mình.
Lúc kết hôn, tôi cứ tưởng hôn nhân sẽ đầy màu hồng như khi yêu đương. Nhưng, hiện thực thì hoàn toàn khác. Sau khi lấy chồng, tôi từ một đứa vô tư hồn nhiên yêu đời bỗng trở nên nhạy cảm, hơi tí là tủi thân phát khóc. Tôi hi vọng chồng sẽ là chỗ dựa cho mẹ con tôi, được anh chăm sóc và che chở trước mọi sóng gió cuộc đời, nhất là trước những lời cay nghiệt của mẹ chồng…
Nhưng không, trong khi tôi cố vun vén kiếm tiền, tính toán chi tiêu từng đồng, ăn nói suy nghĩ từng câu với nhà chồng thì anh lại lao mình vào hết cuộc vui này đến cuộc vui khác. Anh bỏ mặc tôi gồng mình với cuộc sống đầy khó khăn.
Thời gian tôi mang bầu rồi sinh con gái, bị động thai nhưng chồng hoàn toàn dửng dưng, đến khi tôi buộc phải nghỉ việc để ở nhà dưỡng thai thì mọi vấn đề trở nên căng thẳng hơn. Vợ chồng tôi thường xuyên cãi nhau về vấn đề tiền bạc, việc làm. Không những thế, mẹ chồng còn huých vào: “Con cứ sống với đam mê của con, mặc kệ nó có nhà ngoại lo”.
Đam mê của chồng tôi là ca hát ở những quán café mua vui, tiền chẳng có mà lại bị bao nhiêu cám dỗ cuốn vào không thoát ra nổi.
Chồng có bồ khi tôi vừa sinh con được 2 tháng. Tôi cố gắng vực dậy, 2 năm vợ chồng đã cho tôi nếm đủ các thứ mùi đau đớn, buồn tủi trên đời. Chính những cay đắng đó đã khiến tôi mạnh mẽ hơn.
Tôi quyết định bỏ chồng, nhưng không phải lúc ấy. Tôi tự mình làm lại từ đầu, từ buôn bán nhỏ lẻ, bị khách hàng từ chối và lừa lọc rất nhiều, nhưng tôi vượt qua hết. Trong thời gian ấy, chồng vẫn mải mê với các em nhân tình, còn tôi đã làm nên sự nghiệp của riêng mình.
ném tờ đơn ly hôn trước mặt chồng, 1 tay bế con, 1 tay kéo vali tôi cười nhạt: “Chồng sắp cũ của tôi à, phụ nữ có tiền, có con như tôi ấy thì cần quái gì chồng. Có chồng như anh đúng là chỉ đeo thêm gông và nỗi buồn vào cổ. Chào anh nhé, luật sự riêng của tôi sẽ nói chuyện với anh, hẹn gặp lại ở tòa”.
Đó là cuộc nói chuyện cuối cùng của tôi với chồng. Tuy không còn ân oán gì nhưng tôi luôn lấy quá khứ đó làm động lực để có thể cố gắng hơn nữa. Đời này, chỉ có tiền và con mới khiến tôi hạnh phúc.