Sự việc chỉ mới xảy ra trong thời gian gần đây, tuy nhiên, đó là hệ quả của một quá trình kéo dài mà đứa trẻ là nạn nhân. Làm thế nào một đứa trẻ chỉ mới 8 tuổi có thể suy kiệt đến như vậy. Nguyên nhân là do đâu? Ngay cảbác sĩ cũng cho rằng xét về lâm sàng, trường hợp của em không phải hy hữu, tuy nhiên tuổi nhỏ như vậy, đây là trường hợp đầu tiên.

Ngoài hành lang phòng cấp cứu, người mẹ vật vã với nỗi đau mất con. Sau khi trao đổi với gia đình, bác sĩ cho biết cậu bé sinh ra trong gia đình bình thường, mẹ làm công nhân. Từ khi còn học mẫu giáo, em đã được mẹ đăng ký nhiều lớp học thêm. Trong nhiều năm, bé gần như không có thứ bảy, chủ nhật, cũng như không có nghỉ hè hay nghỉ đông.

(Ảnh Sohu)

Các bác sĩ cho hay tình trạng này dẫn đến việc quá tải trong học tập, khiến cậu bé bị stress lâu ngày. Cơ thể và não bộ của em hầu như lúc nào cũng trong tình trạng căng thẳng, không được nghỉ ngơi.

Nhiều người lớn chỉ để ý đến thành tích, không quan tâm suy nghĩ, tình cảm, quá trình phát triển của trẻ. Họ cho rằng học thật nhiều thì mới có thể là người thành công sau này. Hệ quả là nhiều đứa trẻ đã bị tước đoạt tuổi thơ một cách trắng trợn. Cha mẹ đã bao giờ nghĩ đến việc liệu con có muốn điều này, liệu con có muốn trở thành người thành đạt theo cách đó. Và phải chăng con cái phải làm tất cả để thỏa mãn ước vọng của bố mẹ?

Các chuyên gia giáo dục đã chỉ ra, một người cha người mẹ quan tâm đến con sẽ chú ý đến những điều sau:

  • Cho con bạn tự do đưa ra quyết định

Điều này bao gồm cho đứa trẻ nhiều quyền lực hơn để đưa ra quyết định cho chính mình, và tất nhiên là cho đứa trẻ thời gian riêng của mình, ngay cả khi nó chỉ trong tình trạng ngủ muộn, chơi game.Trong thời gian này, hãy để trẻ có tiếng nói cuối cùng.

Một đứa trẻ được cha mẹ lấp đầp lịch học, hoặc bắt buộc phải làm theo những gì họ nói, từ bỏ hoàn toàn sự riêng tư của mình thì khó là người có chính kiến, có tiếng nói độc lập khi trưởng thành.

Cần lưu ý rằng một đứa trẻ biết cách quản lý bản thân trước tiên phải là một đứa trẻ có tự do.Chỉ khi trẻ em lần đầu tiên có được tự do, chúng mới có cơ hội học cách có ý thức và chúng thực sự có quyền kiểm soát cuộc sống của chính mình.

  • Cung cấp cho con của bạn một con đường phát triển đầy đủ, đa dạng

Ví dụ, một đứa trẻ có thể lực tốt hoàn toàn có thể tạo cơ hội cho trẻ tập thể dục mà không cần phải nhấn mạnh rằng trẻ phải đọc sách ở nhà.

Ví dụ, trẻ hát hay, nhảy tốt, đấm đá giỏi, thậm chí chơi game tốt, đây nên là một sự tự hào cho cha mẹ, và là thứ mà con bạn xứng đáng tự tin vào. Hãy nhìn vào sở trường của con

Bằng cách này, khi trẻ gặp khó khăn trong học tập, hoặc khó khăn trong cuộc sống thì vẫn có thứ để trẻ có thể bấu víu, tự tin vào việc mà mình có thể giỏi nhất, tốt nhất, không phải là kẻ thất bại.

  • Chấp nhận đứa trẻ bình thường và thất bại

Hầu hết chúng ta được định sẵn là bình thường, và được định sẵn để chiến đấu, chịu đựng những điều không thỏa đáng và thất bại. Tất nhiên, con cái chúng ta cũng có quyền bình thường và thất bại. Đây là một thực tế mà cha mẹ cần phải đối mặt.

Cha mẹ tất nhiên có thể đưa ra những yêu cầu và mong muốn của riêng mình, nhưng khi đứa trẻ thất bại, xin vui lòng chấp nhận, thay vì la mắng con.

Ví dụ, khi đối mặt với một đứa trẻ đã vượt qua kỳ thi, bạn có thể nói nhẹ nhàng và dứt khoát: “Con đã tiến bộ ít nhất so với lần trước”

Sự ấm áp như vậy giống như cho một đứa trẻ một sự trấn an.Nó sẽ cho các con biết rằng tình yêu của cha mẹ cũng trong bao gồm trong trường hợp con không phải là người chiến thắng.

Để mọi đứa trẻ lớn lên hạnh phúc là điều quan trọng hơn bất cứ điều gì khác. Câu hỏi đầu tiên nhiều người khi đón con ở cổng trường là “hôm nay được mấy điểm”, chứ không phải “con học có vui không”. Những câu hỏi như “Con muốn làm gì? Học gì? Ước mơ gì?” dường như xa lạ với nhiều ông bố, bà mẹ.

Link:http://www.sohu.com

Tổng hợp : Webtretho