Về làm dâu nhà chồng đã 7 năm nay. Nhà chồng chỉ có 2 vợ chồng tôi, 2 con tôi và bố chồng 78 tuổi sống cùng. Mẹ chồng tôi đã mất từ sớm nên bố cứ ở vậy nuôi chồng tôi khôn lớn.
Ngày tôi về làm dâu con trong nhà, bố chồng rất vui và hạnh phúc. Ông còn nói nhà thêm người sẽ vui vẻ. Đã là con cái trong nhà, tôi cứ sống thoải mái và thẳng thắn. Có gì cứ chia sẻ với ông để ông biết mọi chuyện.
Và quả thật, bố chồng tôi là người nói được làm được. Tuy đã già cả nhưng do lối sinh hoạt hàng ngày luôn chừng mực, lại chăm tập thể thao nên ông vẫn cực phong độ, suy nghĩ hiện đại, tâm lý. Ông giúp tôi mọi việc nhà và chăm cháu cực khéo léo. Tôi rất quý ông và luôn coi ông như cha đẻ của mình.
Thậm chí, ông còn nói cho tôi biết ông tích cóp được 1 số tiền vàng trị giá khoảng 700 triệu ở trong két sắt. Ông cũng bảo ông cho tôi số tiền này. Mai này lúc ông ốm đau thì lấy số tiền vàng này ra bán mà chữa trị thuốc thang cho ông. Hoặc trong trường hợp không xấu đến vậy thì ông cho 2 cháu nội của ông. Coi như đó là món quà ông tặng các cháu làm vốn khi các cháu 18 tuổi.
Vài lần bố chồng cứ bắt tôi cầm nhưng tôi không lấy. Vậy là ông đọc cho tôi mật khẩu két bạc để tiền để tôi cần thì có thể lấy ra bất cứ lúc nào. Tất nhiên chuyện này ông bảo giấu không cho chồng tôi biết. Bởi chồng tôi tuy có 2 con vẫn còn ham chơi, lười làm do quá ham mê cờ bạc. Nghe lời bố chồng nên tôi cũng chẳng dám nói với ai một lời nào.
Tới khoảng 3 tháng trở lại đây, một ngày do bị huyết áp cao mà bố chồng tôi lên cơn đột quỵ phải nằm liệt giường. Ông cũng á khẩu không nói được mà chỉ ú ớ. Thấy bố chồng nằm vậy, vợ chồng tôi hết sức chạy chữa thuốc thang và tập vật lý trị liệu, bấm huyệt, châm cứu cho ông nhưng tình trạng không cải thiện nhiều. Vì quá bận rộn không có những thời gian, tôi quên luôn chiếc két bạc kia.
Tới hôm qua nhân lúc đi làm về nhà sớm hơn chồng, thấy tiền tích lũy để dành thuốc thang cho bố chồng tháng này đã sắp hết nên tôi khá lo lắng. Đúng lúc này, tôi nhớ ra khoản tiền tiết kiệm của bố chồng nói đợt nào. Tôi lúi húi mở két.
Khi đang mở két bạc của bố chồng thì bất chợt chồng tôi về. Nhìn thấy vợ mở két cá nhân của ông, trên tay cần nhiều tiền vàng mới cóng, anh trừng mắt hét lên: “Cô bỏ ngay xuống, sao cô lại nỡ lòng nào lấy tài sản của bố lúc ông ốm liệt giường thế này. Có con dâu nào mất dạy và biến chất như thế không?”.
Dù tôi đã hết lời giải thích cho chồng nghe, thậm chí bố chồng thấy vợ chồng tôi to tiếng cũng ú ớ ra chiều giải thích giúp con dâu nhưng chồng tôi không nghe lời thanh minh. Anh gọi điện ngay cho bố mẹ vợ kể tội tôi 1 tràng khiến cho ngay lập tức bố mẹ vợ phải lên nhà con rể để muối mặt xin lỗi con rể.
Còn chồng tôi vẫn khăng khăng bảo tôi là dâu hư, bố nằm liệt giường là lợi dụng và dở thói ăn trộm tiền vàng. Tôi phải làm sao để giải được cái tiếng oan này đây?