Chẳng tranh chấp gì nên bọn em nhanh chóng quyết định ly hôn. Nhưng số em đúng là đen hơn mực, còn 2 ngày nữa ra tòa thì em nôn ọe dữ dội các chị ạ.
ảnh minh họa
Em chán lắm rồi, em không muốn sống cái cảnh chồng tối ngày chỉ ham mê bóng bánh còn hơn mê vợ thế này nữa. Đêm cày bóng, đi làm về đi đá bóng, thậm chí là không ăn tối ở nhà với vợ để đi liên hoan với đội bóng. Nhất quyết lần này em cho chọn: một là vợ hay là bóng.
Hôm ấy 9 giờ tối thì chồng em về sau bữa liên hoan mừng chiến thắng của đội bóng công ty. Nhìn anh ta ngất ngưởng em đã chán lắm rồi. Chồng vừa bước lên cầu thang thì em chặn lại:
– Xuống nói chuyện đã, 1 lần cho xong.
– Anh muốn ngủ, có gì mai nói.
– Không, nói luôn. Giờ anh chọn đi, một là tôi hai là bóng.
– Không có bóng anh không sống nổi… Ọe… Ọe…
– Được rồi ok. Chúng ta sẽ ly hôn. Kể từ tối nay anh ngủ dưới này. Tôi không thể chịu đựng được người say nôn ọe trên giường tôi ngủ.
– Ọe… Ọe.
Em mặc kệ lão với đống nôn ọe, em để lại tờ đơn ly hôn kí sẵn rồi đi thẳng lên phòng ngủ đóng rầm cửa lại. Đêm đó em khóc chưa bao giờ được khóc. Sáng hôm sau dậy thấy lão đã dọn dẹp mọi thứ và đi làm rồi. Còn em thì xin nghỉ làm, đi làm với đôi mắt sưng húp chỉ tổ để mọi người nháo nhào vào hỏi. Thôi thì chưa con cái gì bỏ cũng dễ.
Lão chồng em từ hôm ly thân dường như lão không thấy buồn mà lại vui hơn vì 1 mình 1 cái tivi thích xem gì thì xem không bị ai la rầy, không phải vặn nhỏ tiếng, không phải lấy gối bịt chặt miệng mỗi khi bóng vào gôn. Em thấy lão hớn hở sung sướng ra mặt, chắc là lão cũng chán con vợ như em lắm rồi nên giờ em đưa đơn trước thì lão mừng lắm. Số em sao nó khổ thế không biết, bao nhiêu thằng tán không yêu lại vồ ngay phải cái lão điên khùng này.
Chẳng tranh chấp gì nên bọn em nhanh chóng tới ngày ra tòa. Nhưng số em đúng là đen hơn mực, còn 2 ngày nữa ra tòa thì em nôn ọe dữ dội các chị ạ. Em vội vàng lấy que thử thai xem sao thì ôi thôi 2 vạch đỏ chót. Ông trời ơi là ông trời sao ông lại trêu ngươi em thế này. Hôm sau em phi ngay tới phòng khám để siêu âm cho chắc, biết đâu que báo nhầm.
Ôi kinh hoàng hơn khi bác sĩ báo em thai đôi các chị ơi. Em lúc đó rụng rời chân tay suýt ngất luôn ấy. Mai ra tòa rồi mà giờ biết bầu đôi, 1 mình em làm sao mà tự chăm lo cho mình được. Rồi bỏ nhau xong em thì khệ nệ vật vã với 2 cái thai trong bụng còn thằng chồng sung sướng nhởn nhơ đá bóng, thậm chí là hết bóng nắng nó chuyển sang bóng râm. Không, không thể thế được. Em không thể chịu thiệt được.
Tối đó đợi chồng về em mới bắt đầu:
– Nghiêm túc ngồi nghe tôi nói này.
– Chuyện gì?
– Tôi bầu thai đôi rồi.
– Hả sao lại bầu giờ này… Giờ cô tính sao? Lại bảo hoãn tòa chứ gì?
– Hay đợi đẻ xong chia con rồi ly hôn không thì tôi thiệt à? Mình tôi bầu bí vất vả, anh thì nhởn nhơ chơi xong sau anh vẫn nghiễm nhiên được làm bố.
– Đấy biết ngay, đây đi guốc trong bụng rồi nhá. Lúc nào cũng sợ thiệt so với người khác, thích hoãn thì hoãn. Để tôi chăm cô 9 tháng 10 ngày mang bầu mẹ tròn con vuông xong rồi ly hôn được chưa? Lúc đấy mỗi người nuôi 1 đứa là ok. Lo thiệt nữa không?
– Ok
May quá lão chồng em lại đồng ý. Vậy là thời gian mang bầu em tận dụng cơ hội hành lão tới bến luôn. Mà cũng hay các chị ạ, trước vợ nói thế nào cũng không nghe chỉ có 1 niềm đam mê bất tận là bóng đá nhưng vợ vừa bầu 1 cái thì thay đổi 180 độ luôn. bỏ luôn bóng, đi làm về cơm nước cho vợ, đêm bóp chân xoa lưng cho vợ ngủ. Vợ thèm ăn gì giờ nào cũng đi mua ngay. Bóng có hay tới mấy cũng dẹp, bạn bè có gọi cả chục cuộc đi đá bóng cũng không nghe.
Ảnh minh họa – nguồn internet
Tối tối cứ phải dành ra nửa tiếng nói chuyện với 2 thằng cu trong bụng:
– Bố yêu 2 hoàng tử của bố nhất, giá có cô công chúa nữa thì tuyệt vời.
– Còn lâu mới có công chúa. – em chen vào.
– Đây là cơ hội cuối cùng cho 2 thằng ở chung với nhau đấy. Ở trong đấy yêu thương nhau đừng có đánh nhau rồi đạp bụng mẹ nhé. Sau này ra ngoài rồi lại mỗi thằng 1 nơi không gặp nhau thường xuyên được đâu.
Đến đây tự dưng em lại trào nước mắt các chị ạ. Thực sự em chỉ mong bầu bí mãi để được chồng chăm sóc thế này thôi. Lão mà quan tâm tới em ngay từ đầu thế này thì làm gì có chuyện em đòi ly hôn, con em phải mỗi đứa một nơi.
Cuối cùng thì cũng tới ngày em lên bàn mổ. Cũng lại mình chồng chạy đôn chạy đáo lo mọi thứ, em sinh xong nửa ngày mẹ chồng và mẹ đẻ mới lên được. Cả phòng đẻ ai cũng khen chồng em khéo chăm vợ, chăm con làm em cứ cười tít mắt mà quên cả giao ước với lão.
Về nhà chồng với mẹ đẻ vẫn thay nhau chăm em và con. Mẹ chồng bận phải về trước. Đầy tháng cho 2 thằng con bạn bè đến chơi đông lắm. Ai cũng bảo em sinh đôi mà nhàn vì có chồng khéo. Chồng em 2 tay 2 bình sữa cho con ti luôn. Đầy tháng cháu xong thì mẹ em về. Đêm đó chỉ có 2 vợ chồng với 2 đứa con em mới giật mình nhớ ra chuyện ly hôn:
– Thế giờ anh định chọn nuôi đứa nào?
– Nuôi cả 2 chứ nuôi đứa nào?
– Điên à, ly hôn thì mỗi người 1 đứa chứ. Đôi dứt ruột đẻ ra không có đứa nào tôi thiệt à?
– Đấy suốt ngày lo thiệt. Lo thiệt thì đừng ly hôn nữa sau này được cả 2 đứa nó báo hiếu.
– Anh… anh nói gì? Không ly hôn nữa á, rồi anh lại bỏ rơi 3 mẹ con tôi tự bơi với nhau à. Tôi lại thiệt à?
Nghe đến đây lão bất ngờ ôm chặt lấy em các mẹ ạ:
– Vợ gì mà suốt ngày so bì tị nạnh với chồng thế? Suốt thời gian vợ bầu bí rồi sinh nở vợ không thấy được sự quan tâm của chồng với vợ và con à. Anh biết lỗi rồi vợ đừng đòi ly hôn nữa nhé. Anh hứa từ giờ dẹp bóng bánh sang 1 bên chỉ có vợ con thôi.
– Tại ngày trước anh bỏ bằng em chỉ ham bóng nên em mới thế chứ em cũng có muốn bỏ chồng đâu, có muốn con chia lìa đâu. Anh thích bóng em không cấm hẳn nhưng 1 tuần dành 2 buổi chơi thôi còn phải phụ vợ chăm con nhé.
– Ok vợ.
Vậy là 2 đứa xí xóa các chị ạ. Cũng may lão chồng em biết hối lỗi nên là em bỏ qua cho đấy. Nhưng thú thật là được lão chiều quen rồi giờ mà bỏ lão em thấy mình thiệt ấy. Vậy nên tội gì mà bỏ các chị nhỉ.
nguồn: w.e.b.t.i.n.t.u.c…c.o.m.