Đi làm bận rộn song hàng ngày, người con hiếu thảo đều ghé thăm chăm sóc, hỏi han mẹ già. Thậm chí, để không khiến mẹ nhàm chán, ông đều đặn leo 4 tầng lầu ẵm ra sông hóng gió.

Nhắc đến tấm gương hiếu thảo, người dân trong khu phố nhà ông Trương Vĩnh Khang, 51 tuổi, Trung Quốc, không ai không biết người đàn ông này. Thân là nam nhi nhưng ông chẳng nề hà, luôn chăm sóc, ẵm mẹ già 91 tuổi đi hóng gió bên bờ sông mỗi ngày. Hành động của người đàn ông này nhận được nhiều lời khen và sự ngưỡng mộ của đông đảo. Khi được hỏi lí do, ông chỉ cười xòa cho rằng, đây là hành động đáng làm, mọi người con phải thực hiện được, chẳng đáng ca tụng.

Từ ngày mẹ phải nằm một chỗ, ông Trương đều đến thăm mẹ mỗi ngày 2 lần dù bận rộn đến mấy. Vì không sống cùng nhà nên buổi sáng ông thường dậy sớm hơn để có thể ghé qua thăm mẹ rồi mới chạy đi làm. Đến lúc tan ca, ông cũng ưu tiên ghé qua thăm hỏi mẹ trước rồi mới về nhà.
Ông Trương tâm sự, từ năm 2014, khi biết mẹ mắc bệnh tim mạch, ông đã gác hết lại công việc, dành thời gian để chăm sóc. Ban đầu, bà có thể cử động tay chân, ăn uống bình thường nhưng thời gian sau, chỉ nằm liệt, mọi sinh hoạt phải có người hỗ trợ. Bà cũng không thể nói, nghe hiểu mọi người và ú ớ ứng đáp.

Mẹ từng nuôi dưỡng, chăm bẵm con khôn lớn, nay một già yếu, bệnh tật bủa vây khiến ông Trương vô cùng đau lòng, hai hàng lệ tự động rơi. Vốn là người bận rộn, lại không sống cùng nhà nhưng mẹ ốm nằm một chỗ, ông đều ghé thăm chào rồi mới đi làm. Tan ca cũng vội vã trở về, xoa bóp, đút cho mẹ ăn uống rồi mới làm những việc riêng.

Biết mẹ già nằm một chỗ lâu ngày chắc chắn sẽ khó chịu nên mỗi ngày ông Trương đều tự tay ẵm mẹ từ tầng 4 rồi ra ngồi ở bờ sông gần nhà hóng mát. Ông ngồi đó và kể cho mẹ nghe mọi chuyện đang diễn ra.
Hiểu được sự khó chịu, ngột ngạt mà bà trải qua mỗi ngày nên ông Trương đều ẵm mẹ từ tầng 4 tòa chung cư xuống bờ sông gần nhà hóng mát. Đó sẽ là những giây phút riêng tư, hạnh phúc nhất của hai mẹ con, cùng trút bầu tâm sự sau 1 ngày làm việc dài. Ông muốn sự cởi mở sẽ khiến mẹ thư giãn đầu óc, bỏ qua bệnh tật và luôn hiểu vị trí quan trọng của bản thân đối với con cháu, chỗ dựa tinh thần vững chắc.

Không thể nói nhưng mỗi lần nghe con kể chuyện, mẹ già 91 tuổi sẽ ra hiệu ngón tay hoặc chạm nhẹ vào con để động viên, khích lệ. Sự hồi đáp của mẹ khiến ông Trương hạnh phúc, như trở về tuổi thơ, được nằm trong lòng mẹ vỗ về đi vào giấc ngủ.

“Mẹ yên bình thì tôi mới yên tâm được. Khi tôi còn nhỏ, mẹ thường ôm tôi trong vòng tay như vậy, bây giờ tuổi mẹ đã cao thì đến lượt tôi ôm lại mẹ rồi”, ông Trương nói.

Mỗi khi nghe con trai kể chuyện, người mẹ cũng cố lên tiếng dù bà khó nói chuyện hoặc dùng ngón tay cái chạm nhẹ vào người con như để tán thưởng, cổ vũ con nói tiếp. Điều này khiến ông Trương cảm giác như được trở về tuổi thơ, được mẹ vỗ về yêu thương
Là người đàn ông ngũ tuần, trải qua nhiều sương gió cuộc đời, làm cha của những đứa trẻ song với Trương Vĩnh Khang, giây phút hạnh phúc, yên bình nhất là được ôm và cầm lấy đôi tay gầy yếu, già nua của mẹ. Ông hiểu được, thời gian chẳng đợi ai, mẹ tuổi đã cao nên vô cùng trân trọng những phút giây được phụng dưỡng, trò chuyện với bà.

Bên cạnh đó, hành động mỗi ngày của người đàn ông này sẽ giúp cho tinh thần của bà phấn chấn, lạc quan chiến đấu với bệnh tật, sống lâu hơn cùng con cháu. Hiếu thuận với cha mẹ cũng là tích đức cho bản thân và con cháu sau này, tâm an mọi sự trong cuộc sống mới tốt đẹp, nở rộ.

Nhung Đỗ/ TH/Webtintuc

Theo Tạp Chí Sở Hữu Trí Tuệ