Còn em gái anh thì đang học dở cấp 3, chi phí ăn học tốn kém. Trước đây người yêu của tôi toàn là những là người nhà có điều kiện, toàn anh có Sh, ô tô cả. Tôi cũng quen được họ chiều chuộng, bao bọc từng tí một. Vậy mà chẳng hiểu làm sao, tôi lại bị Quân thu hút rồi dính lấy anh.

Có lẽ vì anh nhà nghèo, từ nhỏ đã phải bươn trải nhiều nên có sự chín chắn, phong sương dạn dày mà con gái hay bị thu hút.

Tôi yêu Quân lắm và rất thông cảm cho hoàn cảnh gia đình nhà anh. Tôi còn trợ giúp tiền bạc, đỡ đần cho anh khoản chi phí ăn học cho em gái anh nữa. Dù Quân rất tự trọng, nhất quyết không lấy tiền nhưng tôi vẫn tìm ra cách trợ giúp anh bằng được.

Ban đầu, bố mẹ không hề biết tôi yêu một người nghèo như vậy. Nhưng sau vẫn đến tai, thế là họ giận lắm, tìm đến gặp Quân và yêu cầu anh chia tay tôi. Đã vậy mẹ tôi còn dùng những từ ngữ nặng nề để sỉ nhục anh nữa.

Lúc đầu, Quân đồng ý chia tay nhưng vì yêu nên tôi cứ đến tìm anh, bắt anh không được bỏ cuộc và phải chiến đấu vì tình yêu. Ngay cả khi Quân bảo: “Anh nghèo quá, thực sự không xứng với em” thì tôi vẫn mặc kệ, kiên quyết đến với anh.

Xem thêm  Biết nhà vợ cho mảnh đất tiền tỷ, chồng liền yêu cầu vợ bán gấp với lý do nực cười nhưng khó từ chối

Lúc đó, trong đầu tôi chỉ có tình yêu, chứ hoàn toàn không nghĩ gì đến vật chất. Thế nên tôi quyết tâm phải lấy bằng được Quân. Chính vì vậy mà tôi cố tình để mình mang bầu.

Mẹ tôi biết tin sốc lắm, bà khóc hết nước mắt. Còn tôi thì kiên quyết bản thân sẽ hạnh phúc với lựa chọn của mình. Ngày tôi lấy Quân, mẹ tôi cứ thần mặt, thở ngắn than dài. Lúc tiễn tôi lên xe hoa, bà lau nước mắt rồi bảo: “Mày dại lắm con ạ!”

Khi ấy, tôi đã lắc đầu cười, nhưng giờ, tôi cay đắng vì những lời của mẹ là sự thật.

Cưới nhau về, vợ chồng tôi chuyển sang thuê một căn phòng trọ cấp 4 khá ọp ẹp. Tuy vệ sinh khép kín nhưng không có bình nước nóng lạnh, cũng chẳng có vòi hoa sen. Trong phòng lại chẳng có điều hòa nữa.

Mỗi ngày, tôi đều phải ngồi chờ hứng nước một lúc cho đầy chậu rồi mới tắm. Còn khi nào thấy người ốm, muốn tắm nước ấm thì lại phải lạch cạch vặn bếp ga lên đun nước.

Tháng trước, vì trời nóng quá nên vợ chồng tôi bắt buộc phải mua điều hòa nhưng là mua điều hòa cũ. Ngày trước lúc ở nhà với bố mẹ, trời mà nóng là tôi bật điều hòa cả ngày. Nhưng giờ, tôi chỉ dám bật điều hòa 2-3 tiếng cho mát phòng rồi lại tắt đi ngay.

Xem thêm  Bố tôi lương hưu 14tr/tháng, sổ tiết kiệm 800tr nhưng khi mất lại chẳng có 1 đồng để lo ma chay. Hỏi ra thì biết sự thật ngã ngửa…

Tôi sợ tốn tiền điện. Chúng tôi sắp có con, bao nhiêu khoản phải lo nên một đồng cũng không được phung phí. Nhiều khi nóng quá, một cái quạt cây không đủ mát, hai chúng tôi phải cắn răng lau mồ hôi rồi động viên nhau. Đến lúc đấy, tôi mới thấm hết cái khổ mà ngày xưa mẹ đã cảnh báo trước!

Đêm qua, trời Hà Nội bất chợt đổ cơn mưa giông. Vợ chồng tôi đang nằm ngủ thì nghe tiếng lộp bộp rồi hạt mưa rơi thẳng vào mặt, rơi cả vào chăn chiếu. Chồng tôi hốt hoảng gọi vợ dậy:

“Nhà dột! Dậy ra góc kia nằm đi em”

Trong cơn buồn ngủ, tôi vơ vội chăn chiếu, đi ra góc nhà nằm, còn chồng thì cuống cuồng lấy xô chậu hứng. Cái phòng trọ này lúc thuê, chúng tôi đã được chủ cảnh báo trước là dột và sẽ đến sửa sau. Nhưng vì giá rẻ nên chúng tôi vẫn cứ nhắm mắt thuê. Khi nào xem dự báo thấy trời mưa, 2 đứa lại gọi chủ nhà nhớ đến sửa lại mái nhưng họ cứ khất lần lữa, mãi chẳng chịu đến.

Nhìn cái cảnh nước chảy tí tách từ mái nhà xuống, tôi bỗng thấy ngao ngán, muốn khóc. Tôi vẫn yêu chồng, nhưng bây giờ, lòng tôi có chút hối hận…