Ngưỡng mộ tinh thần vượt khó của cậu học trò nghèo, phải đào củ rừng đổi gạo, đi làm thuê để có tiền nạp thẻ điện thoại học trực tuyến trong những ngày nghỉ tránh dịch.

Chàng trai người Mông Sùng A Sì, học sinh lớp 12A8 trường Phổ thông vùng cao Việt Bắc cũng được nghỉ học tránh dịch như bao bạn bè cùng trang lứa. Tuy nhiên, trước tình hình dịch bệnh kéo dài, hầu hết các trường đều triển khai hình thức học trực tuyến để giúp các bạn học sinh không bị “rơi vãi” kiến thức do nghỉ quá lâu.

 

Được biết, nhà của Sùng A Sì ở Tà Tổng, Mường Tè, Lai Châu. Thế nhưng, để có thể học trực tuyến, A Sì phải khăn gói sách vở và quần áo lên lán ở trên nương cách nhà tới 17 km để bắt sóng điện thoại. Để di chuyển tới lán, cậu nam sinh phải đi bộ từ 7 giờ sáng nhưng do đường đi hiểm trở, phải vượt đèo lội suối nên 3 giờ chiều mới đến nơi. Mỗi lần như vậy, A Sì cẩn thận chuẩn bị sẵn cơm nắm để mang theo bên mình, phòng khi đói bỏ ra ăn để có sức đi tiếp.

Mặc dù mặt mũi lúc nào cũng lấm lem, tất bật sớm tối nhưng anh chàng nghị lực này luôn duy trì thành tích học tập đáng ngưỡng mộ.

Chiếc lán nơi A Sì học được dựng từ nhiều năm trước nên đã xuống cấp, lụp xụp tới nỗi xuất hiện nhiều lỗ thủng trên mái tôn. Anh chàng chia sẻ: “Đợt này, ở đây hay có mưa, có mấy đợt mưa đá, nước chảy vào lán ướt hết quần áo, chăn màn, sách vở. Nhưng cũng may, ở trên đồi cao lộng gió nên mọi thứ nhanh chóng được hong khô.”

Gia cảnh khốn khó, niềm vui của cậu học sinh cuối cấp đơn thuần chỉ là có 3G để được học trực tuyến.

Hằng ngày, A Sì học online từ 7 giờ tới 10 giờ sáng. Ngoài khoảng thời gian đó, cậu bé hiếu học này lại chăm chỉ đi làm thuê. Để kiếm thêm chút thu nhập trang trải cuộc sống, A Sì không ngại vất vả. Cậu hết lên nương phát rẫy, trồng ngô, chăn gà, đến vào rừng đào củ đem bán lấy tiền, khi thì tranh thủ đi làm nhà thuê,… Dù vậy, A Sì luôn nộp bài đúng hạn và không quên mạng theo sách vở bên mình để tranh thủ ôn luyện.

Bữa cơm trưa của Sùng A Sì chỉ có cơm trắng, đôi đũa tự chế bằng cành cây khô.

Để có tiền nạp thẻ điện thoại vào 3G học trực tuyến, A Sì phải vào rừng đào củ măng, củ sắn, câu cho hay: “Những loại củ này bán rẻ lắm nên mỗi lần em chỉ dám mua 20 nghìn tiền thẻ điện thoại để vào 3G tốc độ cao học bài. Khi nào đi làm thêm được ít tiền, em để dành đổi gạo và mua đồ ăn cho cháu.”

Gia đình của A Sì thuộc diện hộ nghèo trong vùng, bố lại thường xuyên đau ốm, còn mẹ đã có tuổi nên từ lâu cậu đã trở thành trụ cột chính trong gia đình. Chính bởi điều này khiến cho cậu học sinh cuối cấp sớm phải bươn trải đủ nghề bên cạnh việc học để phụ giúp gia đình.

Bữa cơm đạm bạc của cậu khiến nhiều người rưng rưng ngấn lệ.

Mặc dù A Sì có một người anh trai đã lập gia đình nhưng vì không biết chữ nên quanh năm suốt tháng trông chờ vào nương rẫy, lại phải chăm lo cho gia đình nhỏ gồm 2 cậu con trai nên khó khăn bộn bề. Thương bố mẹ già và các cháu nhỏ của mình, A Sì luôn cố gắng dành dụm để thêm tiền mua cơm ăn, áo mặc cho lũ trẻ.

Nhìn những bữa cơm đạm bạc chỉ có cơm trắng, muối tinh hoặc có bữa là cơm độn sắn có thể thấy rằng chàng trai người Mông này vô cùng tiết kiệm. Thậm chí, A Sì còn chưa từng ra chợ để cải thiện bữa ăn kể từ lúc chuyển lên lán sống tới nay. Những ngày đi xa, cậu chuẩn bị cơm nắm gói trong lá chuối để ăn qua bữa. Dù đôi lúc thiếu chất tới nỗi mệt lả đi nhưng cậu chưa từng một lần có ý định bỏ cuộc với hành trình đi tìm con chữ.

Ngoài khoảng thời gian học trực tuyến, Sùng A Sì tranh thủ đi làm thuê kiếm thêm thu nhập để trang trải cuộc sống.

Sự quyết tâm vượt lên hoàn cảnh của A Sì luôn nhận được những kết quả xứng đáng trong học tập. Học kỳ I vừa rồi, Sì đạt điểm tổng kết 7,5. Cậu luôn nung nấu ước mơ thi đỗ vào ngành công an, quân đội. Tuy nhiên, trong lòng vẫn luôn lo âu một nỗi niềm:“Nhưng em sợ là mình không thể đi thi đại học được, vì nếu có thi đỗ thì em cũng không có tiền để đi học.”.

Bảo Thoa / Tổng hợp : Webtintuc 

Theo Tạp Chí Sở Hữu Trí Tuệ