Đính chính lại là em cũng đi làm và kiếm ra tiền, dù không nhiều nhưng đủ mức sống của em. Thế nên việc chồng em cứ xem thường vợ là không chấp nhận được. Mà chẳng phải mỗi mình em, bố mẹ chồng cũng có ở được với con trai họ đâu. Vì cái tính đa nghi của chồng em mà ra cả.

Em nhớ hồi vừa cưới, em chứng kiến chồng cãi nhau với bố mẹ một trận nảy lửa. Nguyên nhân thì chẳng có gì cả, chỉ vì hôm đó bố chồng vay của chồng em 3 triệu. Mấy ngày sau anh đã đòi trả lại, thế là ông mới cằn nhằn:

“Người xưa nói đúng chẳng sai. Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng bể, con nuôi cha mẹ con kể từng ngày. Vay nó 3 triệu mà nó đòi còn hơn bọn cho vay nặng lãi”.

“Bố nói thế là không được. Bố vay con bảo sáng vay chiều trả, nay đến ngày thứ mấy rồi. Già rồi thì phải có cái uy của người có tuổi chứ”.

“Thôi thôi, con cho bố luôn đấy. Biết kiểu gì cũng vậy mà”.

“Mày nói cái gì, đây, tiền của mày đấy. Mai vợ chồng mày ra nhà khác mà ở. Lâu nay chúng tao cho ở nhờ là tốt lắm rồi. Thế mà không biết đường ăn ở”.

“Bố đừng có thách. Mai con đi luôn để bố mẹ ở một mình cho sướng”.

Sau đó em cũng đứng ra xin lỗi mà bố chồng vẫn giận. Tối hôm ấy, bố chồng em mới bảo:

Xem thêm  Một lần nấu cháo quên không bỏ muối, tôi đứng hình vì biết nguyên nhân khiến vợ 3 lần không giữ được con

“Không phải bố ghét bỏ gì con, mà tại bố tức nó quá. Con ra ở với nó, không nên không phải cứ về bảo bố”.

Ra riêng chưa lâu mà vợ chồng em đã cãi nhau mấy lần rồi. Lần đầu là thế này, bố mẹ em ở quê gọi lên vay 20 triệu để trả nợ cho anh trai tiền đề đóm. Chồng em chúa ghét đề đóm, đã thế lại còn đụng đến tiền nên chắc chắn sẽ không để em cho vay.

Nhưng anh trai mình mà, em vẫn phải lo chứ. Thế là em gửi tiền về mà không nói chồng biết. Tháng sau bố em mang tiền lên trả, đúng lúc không có nhà nên đưa cho chồng em. Khổ thân em, chưa kịp tháo giày đã bị chồng mắng xối xả:

“Cô giỏi lắm, ai dạy cô cái kiểu mang tiền về cho bố mẹ đẻ thế hả? Hôm nay tôi mà không có nhà chắc bố con cô lại dấm dúi chứ gì”.

“Anh nói cái gì mà lạ thế”.

“Gớm, không phải giả vờ. Cô cho bố cô vay 20 triệu, nay ông ấy mang trả đây này. Lâu nay chắc lấy của tôi cũng nhiều rồi đấy nhỉ”.

Em tức quá, bỏ vào phòng kệ cho chồng ca cẩm. Nhưng sau hôm ấy, chồng em đòi cầm tiền rồi đưa tiền chợ cho vợ hàng ngày. Em quang minh chính đại nên cứ đưa lương cho chồng. Cuối cùng tiền mình nhưng mà ngửa tay xin cứ như ban phát ấy.

Xem thêm  Biết nhà vợ cho mảnh đất tiền tỷ, chồng liền yêu cầu vợ bán gấp với lý do nực cười nhưng khó từ chối

Hôm qua em đi chợ về mới nói với chồng:

“Nay anh đưa thêm cho em đi. Rau cỏ nay tăng cả rồi đấy, em đi chợ thiếu 2 chục phải vay chị Hạnh đây này”.

“Đâu, tôi xem nào. 50k là đủ mua thịt mua rau rồi. Cô còn muốn mua cái gì nữa. Hay là lại giấu để gửi về cho thằng anh bất tài của cô”.

Xong chồng em mới lấy cái áo nắng của em ra lục lọi xem có không. Em nhìn thấy mới hét lên:

“Anh thôi ngay đi. Từ nay ăn riêng, đừng có chung đụng gì nữa”.

Thế rồi em chả nấu nữa, bỏ hết đó vào phòng nằm khóc. Nghĩ ức không chịu được. Chồng với chả con, biết thế này thà em ở vậy, ế còn hơn là vớ phải loại đàn ông mặc váy đàn bà.