Hôm nay xem được đoạn chia sẻ của bà ngoại Thiện Nhân, nói về niềm hạnh phúc khi con tròn 13 tuổi bỗng thấy bình yên lạ.
Được biết, hôm nay ngày 15/7 mới là sinh nhật của Thiện Nhân, nhưng từ hôm qua con đã được tổ chức sinh nhật bằng bữa “tiệc phở” linh đình. Bà ngoại của Thiện Nhân, bà Kim Anh vui vẻ khoe bức ảnh chụp cùng cháu trai: “Ông bà và mẹ ngồi nói chuyện. Nhân lau thìa đũa. Nhân gọi phở theo yêu cầu mỗi người rồi làm nhiệm vụ thanh toán. Ôi cái thằng, cầm tờ tiền ông đưa mà vẩy vẩy rồi kêu: Con bao cả quán!”.
Thế là qua bao gian nan, thử thách cuối cùng con cũng đã tròn 13 tuổi, độ tuổi đánh dấu bước ngoặc lớn của một chàng thiếu niên. Với mọi người 13 năm chỉ là quãng đường ngắn nhưng với chị Mai Anh và Thiện Nhân đó còn là hành trình dài của số phận. Hành trình đó được kết nối bằng tình yêu thương, tình người và sự nỗ lực hết mình của cả hai mẹ con. Em còn nhớ như in ánh mắt sáng rực khi nằm trên giường bệnh của “chú lính chì” ngày nào, mỗi lần đọc những dòng nhật ký của chị Mai Anh viết về Thiện Nhân em đều không cầm được nước mắt, không hiểu sao trên đời này vẫn còn những người tử tế đến vậy, không biết đến bao giờ ông trời mới buông tha con. Vừa thương vừa nể phục người phụ nữ nhỏ bé ấy.
Bà Kim Anh cho biết, Nhân vẫn ghét chụp ảnh như xưa nhưng vì bà ngoại muốn nên con đã đồng ý cho bà chụp, đồng thời đó là tấm ảnh kỷ niệm ngày con đã tròn 13 tuổi. Có lẽ khi nhìn lại những hình ảnh cũ trước đây, chính con cũng không ngờ bây giờ mình thật khác lạ: Cao lớn, khôi ngô hơn, đôi kính cận dày cộp, da đen bóng như hòn than, chân tay rắn rỏi hơn, dài loằng ngoằng “giống con cua 8 cẳng 2 càng” như mẹ suốt ngày trêu, bờ vai đã vững chãi hơn, ra dáng cậu thanh niên chững chạc để bà và mẹ dựa vào.
Đặc biệt, cậu út của mẹ Mai Anh còn nấu ăn rất ngon nữa, toàn những món dễ thôi, nhưng lại cực khéo. Chẳng bao giờ Nhân để mẹ hay bà lo lắng vì cậu nhóc luôn độc lập, ngoan ngoãn và tự biết chăm sóc bản thân. “Thằng quỷ nhỏ nghịch ngợm ấy biết nhiều thứ lắm, nó còn biết trượt tuyết nữa cơ mọi người ạ! Đi thì như bay, nhanh hơn cả các bạn, lạ thế cơ chứ”, bà Kim Anh yêu chiều khi nói về cháu trai.
Được biết Nhân vẫn chưa hoàn toàn khỏi bệnh, vào tháng 11 sắp tới đây, con còn phải chuẩn bị cho một ca đại vi phẫu tiếp theo. Cùng với sự phát triển cơ thể của con, lần này các bác sĩ dự định sẽ nối thêm các dây thần kinh cảm giác mà nhiều năm qua đã cố công nuôi lại được từ gốc dây bị cụt. Yêu cầu của ca mổ khá cao và phức tạp, điều kiện phòng mổ tại Việt Nam chưa đáp ứng được, sẽ phải đến tận Mỹ để thực hiện.
Cảm ơn mẹ Mai Anh và sự hy sinh của chồng chị, anh Phùng Quang Nghinh đã cho con một cuộc đời mới; Cảm ơn các Giáo sư, Tiến sĩ, Bác sĩ Việt Nam và Quốc tế,… Cảm ơn tất cả mọi người đã đồng hành cùng con. Đẹp trai quá!!!
Hy vọng phép màu sẽ đến với “chú lính chì” ngày nào, con sẽ hoàn toàn khỏi bệnh và trở thành chỗ dựa vững chắc cho mẹ Mai Anh và ông bà. Một lần nữa, chúc mừng sinh nhật Nhân, chúc mọi sự tốt lành nhất đến với đại gia đình con.
Quá khứ hãi hùng và cái tình của mẹ Mai Anh
Chắc ít người có thể quên, tháng 7/2006, người dân ở Núi Thành, Quảng Nam phát hiện trong vườn hoang một bé sơ sinh đang thoi thóp với cơ thể tím đen, trên mình hằn đầy những vết cắn, nhấm. Cậu bé mang một số phận đau đớn đã bị chính mẹ đẻ vứt bỏ khi còn đỏ hỏn, đầm đìa máu và dây rốn đã trở thành miếng mồi cho thú hoang. Con đã bị ăn mất bộ phận sinh dục, cả hai tinh hoàn, chân phải cũng bị ăn cụt lên tận háng.
Sau 1 giờ 30 phút căng thẳng trong phòng mổ, các bác sĩ cũng hoàn tất những mũi khâu cuối cùng để chuyển sinh linh nhỏ bé ấy qua phòng hồi sức. Được sự cứu chữa tận tình của các bác sĩ, Thiện Nhân thoát khỏi cơn nguy kịch và dần hồi phục. May mắn hơn, Nhân được sinh ra thêm một lần nữa bởi người mẹ nuôi có trái tim và tình yêu thương vô bờ bến – Mai Anh.
Từ đó hành trình của chú lính chì Thiện Nhân bắt đầu, chị Mai Anh đã đưa Thiện Nhân vượt qua hành trình đằng đẵng hàng năm trời đi Thái Lan, Singapore, Đức, Mỹ, Ý… để chạy chữa cho con được trở thành một người bình thường. Bấy lâu nay, trong suy nghĩ của mọi người, Nhân là “chú lính chì” dũng cảm và đáng yêu. Tất cả mọi người đều yêu thương Nhân.
13 năm qua, Nhân đã trải qua 9 cuộc phẫu thuật lớn nhỏ. Trong suốt hành trình dài dằng dặc của những cuộc phẫu thuật lớn nhỏ, chỉ có duy nhất một lần Nhân khóc nức nở với mẹ Mai Anh: “Mẹ ơi lâu quá” khiến mẹ Mai Anh đứt ruột, cảm giác hành trình không có kết thúc gây nản lòng hơn cả đau đớn.