Nhà chồng em có hai anh em trai. Chồng em là cả, dưới có em trai vừa học xong ra trường. Em với lão thì cưới nhau tính tới nay cũng là năm thứ 5 rồi. Nói chung kinh tế không phải là dư giả nhưng được cái tình cảm vợ chồng ổn. Lão là người chịu khó, sống có trách với gia đình nên em cũng khá bằng lòng với cuộc sống hiện tại. Nghĩ tiền thì bao nhiêu cho đủ, miễn vợ chồng con cái khỏe mạnh thương yêu nhau là mọi thứ sẽ vượt qua hết.
p>Đến giữa năm vừa rồi, bố mẹ chồng gọi hai anh em vào chia đất. Ông bà bảo ông bà già rồi, trong lúc còn minh mẫn muốn phân chia tài sản cho rạch ròi để sau này con cái khỏi tị nạnh.
“Mảnh đất phía sau nhà được 80m vuông, mẹ cho vợ chồng thằng cả. Hai đứa nếu lo được thì dựng lấy cái nhà ra mà ở riêng cho vợ chồng con cái thoải mái. Còn cái nhà này bố mẹ cho thằng út. Sau này nó lấy vợ sinh sống luôn ở đây”
Được bố mẹ cho đất em mừng lắm. Đêm ấy hai vợ chồng về bàn bạc.
“Sổ tiết kiệm có gần 400 triệu, nếu xây 3 tầng là thiếu to. Thôi cứ cố lên anh, thiếu thì mình vay thêm ông bà ngoại”
Thế là tụi em quyết tâm xây nhà. 4 tháng trời mất ăn mất ngủ lo vật liệu, chi phí thì cứ đội lên ầm ầm. Cũng may bên ngoại em có nên cũng chi chút cho được nhiều. Đến khi nhà đi vào hoàn thiện, bố mẹ em lại cho nguyên tiền sơn, sàn gỗ, với cầu thang. Thế mà tính ra cũng hết ngót nghét tỷ bạc. Song nhìn căn nhà đúng như ý mình thích nên dù nợ em vẫn thấy vui.
Có điều em về nhà mới cũng được mấy tháng mà mãi chẳng thấy bố mẹ chồng em nhắc chuyện sang tên sổ đỏ mảnh đất cho em. Đợi lâu sốt ruột em hỏi chồng thì anh bảo.
“Nhà mình đã xây, đất mình đang ở, sổ hay không sổ quan trọng gì mà em cứ phải cuống lên”
Lần nào hỏi chồng em cũng cứ thủng thẳng đáp lại như thế. Cho đến ngày hôm qua, trong lúc chồng tắm em mới lấy điện thoại của anh ra định vào mạng xem tin tức một lúc vì máy em hết pin. Ngờ đâu màn hình vừa sáng thì em thấy em trai anh nhắn tin.
“Giấy tờ nhà em làm rồi nhé. Tất cả đều đã đứng tên em. Giờ thì anh cứ yên tâm, vợ chồng anh nhỡ sau này có chuyện gì thì đất này vẫn thuộc nhà mình”
Đọc xong tin nhắn của em trai chồng mà em đơ người. Hóa ra trước giờ chồng vẫn lừa em. Anh sợ sau này nếu hai đứa ly hôn phải chia tài sản đất cát nên mới sang tên sổ đỏ cho em trai. Bảo sao lần nào em hỏi anh cũng có thái độ như thế.
Mấy bữa nay em chán đời chẳng thiết gì ăn uống nữa. Cứ nghĩ tới chồng lại muốn ly hôn. Nhưng còn con em, còn một đống tiền em vác của nhà ngoại về xây nhà thì sao? Chẳng lẽ em phải chấp nhận mất tất hả mọi người?