Trên đời này, cái gì cũng có thể tin được… chỉ trừ đàn ông ra mà thôi. Còn những bà vợ, cô gái nào hi sinh tất cả thanh xuân vì người đàn ông thì hãy tỉnh táo lại đi. Nếu có hi sinh, phụ nữ chỉ cần sống và hi sinh cho 2 người mà thôi: Người sinh ra mình và người mình sinh ra”. Sinh ra là phụ nữ, lúc cần tiêu tiền thì ở với bố mẹ,

đến lúc kiếm được tiền thì ở với nhà chồng. Nghĩ cũng cay đắng, khi bé bố mẹ chăm bẵm, nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa. Vậy mà khi bố mẹ già yếu, mình lại chẳng thể kề bên sớm chiều vì còn bận chồng con, còn bận công việc… Phụ nữ suy cho cùng nợ bố mẹ mình cả cuộc đời, chẳng biết bao giờ mới trả nổi.

Chỉ có bố mẹ đứt ruột gan sinh mình ra mới yêu thương mình nhất, và đứa con mình mang nặng đẻ đau mới không phản bội, làm mình tổn thương… còn đàn ông… vô tâm như chính là nghề của họ rồi. Suy cho cùng thì khác máu tanh lòng mà thôi!!. Phụ nữ có công nhận rằng, lúc bạn hạnh phúc và đắm chìm trong cảm giác có chồng ấy mà, bạn không hề nghĩ đến bố mẹ? Có công nhận rằng, khi dành tiền mua đồ cho một nửa của mình và khi có được món đồ đôi của hai người ấy mà, bạn chẳng nghĩ đến bố mẹ mình, đúng không?

Vậy nhưng tới khi đau ốm, khi thất bại, khi cả thế giới quay lưng, khi yêu thương tan thành bọt bóng, khi không còn một mối bận tâm và điểm tựa nào nữa, người bạn nghĩ đến đầu tiên là ai? Nơi bạn muốn đến nhất là nơi nào? Chẳng phải đó chính là bố mẹ, là ngôi nhà thân yêu, luôn giang rộng vòng tay đón bạn trở về đấy thôi.

Nhiều người phụ nữ lấy chồng rồi bị chồng phụ, họ quay ra đau đớn, tự đày đọa chính mình. Tại sao lại phải như vậy? Khi bạn khốn khổ, tuyệt vọng nhất, người xót xa không phải gã đàn ông bội bạc kia mà chính là bố mẹ bạn, con cái bạn. Bố mẹ nuôi dạy khôn lớn đến như vậy, rồi lại vì một tên đàn ông chẳng ra gì mà đánh mất mình sao? Các con sau này sẽ đi đâu, về đâu, ai sẽ yêu thương và dạy dỗ chúng đây? Nghĩ nhiều quá chỉ gây nên trầm cảm, khóc nhiều quá chỉ thêm uất ức, tốt nhất là đứng dậy, lau nước mắt và làm lại từ đầu đi. Sai đâu sửa đấy, cuộc đời này chẳng có gì là không thể cả.

Đã là phụ nữ thì phải nhớ thật kỹ lấy chồng là may rủi, may thì hưởng thụ, rủi thì phải “phủi tay”. Cần phải sống cho mình, nghĩ cho bố mẹ , thương lấy con mình . Chứ đày đoạ bản thân thì cũng không được gì đâu. Đàn ông ra ngoài ngoại tình, về bỏ vợ bỏ con mà đến với bồ được thì chị em cũng đặt bút ký giấy ly hôn được. Ai dám nói đàn bà một đời chồng là không có thể hạnh phúc nữa? Ai dám nói qua một lần đò là cuộc sống đi vào ngõ cụt? Có rất nhiều người phụ nữ từng thất bại trong hôn nhân nhưng giờ đây vẫn xinh đẹp, thành công đấy thôi.

Phải sống thật tốt, sống vì mình, vì bố mẹ, vì con cái. Sống sao cho đáng phải sống, để bố mẹ mãn nguyện mỉm cười, để con cái nhìn vào mà học theo, để tên đàn ông đã bỏ mình đi phải hối hận, ăn năn. Có rất nhiều lựa chọn cho phụ nữ trong cuộc đời này. Đừng dại dột mà lựa chọn sống vì đàn ông. Đàn ông ấy mà, có thì tốt mà không có cũng chẳng sao cả.

Theo webtretho