Sau 2 cuộc gọi mà tôi không nghe máy vì đang bận họp thì chồng tôi đã ngay lập tức có mặt ở cổng cơ quan, yêu cầu bác bảo vệ cho vào để tìm tôi với lý do nhà có việc gấp. Tôi bị gọi ngay ra ngoài khi đang họp không chỉ khiến cho sếp cảm thấy khó chịu mà mọi người còn thấy bị làm phiền. Tôi cúi đầu để hiện sự xin lỗi của mình rồi đi thẳng ra gặp chồng với thái độ tức giận:
“Em đang họp, anh không thấy hay sao?”
“Họp gì mà gọi điện không nghe máy?”
“Anh có thấy không khí căng thẳng của buổi họp không? Anh về nhà đi tối nay chúng ta sẽ nói chuyện”.
Phải nói mãi thì chồng tôi mới chịu về. Tối hôm đó, phải viết bản kiểm điểm, tôi thực sự mệt mỏi. Đã thế chồng tôi, anh còn bắt tôi phải giải thích chuyện ngày hôm nay. Tôi ư, chẳng có gì để giải thích hết cả. Tất cả chỉ là do sự ghen tuông vô lý của chồng tôi mà ra thôi.
Ngày yêu nhau, chồng tôi không hề ghen tuông quá đáng như vậy. Nhưng từ sau khi kết hôn, chẳng hiểu sao anh lại như vậy. Anh kiểm soát tôi chặt chẽ, từ đi đâu, làm gì đều phải báo cáo cho anh biết hết. Chưa dừng lại ở đó, đến điện thoại của tôi anh cũng quản lý. bất cứ cuộc gọi nào từ số lạ hay kể cả là đồng nghiệp nam anh cũng đều tra hỏi.
tệ hơn, nếu cứ để cuộc gọi của anh trở thành cuộc gọi nhỡ thì chắc chắn anh sẽ phi ngay đến cơ quan của tôi mà tìm tôi bằng được để hỏi lý do tại sao không nghe điện thoại. Và nếu như không gặp được tôi thì chắc chắn sẽ còn lớn chuyện hơn nữa.
Việc ghen tuông quá đà của anh khiến cho cuộc hôn nhân của chúng tôi không ít lần rơi vào tình trạng mệt mỏi, bế tắc. Mà nhất là khi tôi đang mang thai con của anh. Điều này anh biết rõ, vậy mà anh vẫn không thể bỏ được cái tật ghen tuông vô lối của mình. Tôi thú thực thì thời gian đó, chịu đựng, nhẫn nhịn cũng chỉ là vì con. Cho đến ngày…
Tôi sinh xong, được 5 ngày thì xuất viện trở về nhà tĩnh dưỡng. Lúc này tôi mới động vào điện thoại của mình để xem có việc gì quan trọng hay không. Bởi suốt mấy ngày qua, tôi vừa mệt mỏi, vừa đau đớn nên thật sự chẳng có tâm trí đâu mà nghĩ đến việc dùng điện thoại.
Ai dè vừa cầm điện thoại được một lúc thì có tin nhắn đến, nhưng lại là đến từ số lạ: “Mẹ con em có khỏe không?”. phản ứng của chồng tôi khi đó đang pha sữa cho con còn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng. Anh nhanh chóng giật lấy chiếc điện thoại trên tay tôi, thấy số lạ, anh hét lên:
– Thằng nào nhắn tin cho cô đây?
– Anh không thấy số lạ hay sao mà còn hỏi? Làm sao tôi biết đó là ai được nếu như là số lạ chứ?
– Cô lại còn chối à. Số lạ thì làm sao nó lại có thể nhắn mùi mẫn, tình cảm cho cô thế này được.
Tôi sinh xong, được 5 ngày thì xuất viện trở về nhà tĩnh dưỡng. Lúc này tôi mới động vào điện thoại của mình để xem có việc gì quan trọng hay không. Bởi suốt mấy ngày qua, tôi vừa mệt mỏi, vừa đau đớn nên thật sự chẳng có tâm trí đâu mà nghĩ đến việc dùng điện thoại.
Ai dè vừa cầm điện thoại được một lúc thì có tin nhắn đến, nhưng lại là đến từ số lạ: “Mẹ con em có khỏe không?”. phản ứng của chồng tôi khi đó đang pha sữa cho con còn nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng. Anh nhanh chóng giật lấy chiếc điện thoại trên tay tôi, thấy số lạ, anh hét lên:
– Thằng nào nhắn tin cho cô đây?
– Anh không thấy số lạ hay sao mà còn hỏi? Làm sao tôi biết đó là ai được nếu như là số lạ chứ?
– Cô lại còn chối à. Số lạ thì làm sao nó lại có thể nhắn mùi mẫn, tình cảm cho cô thế này được.