Vợ chồng em đều ở quê nhưng lên thành phố lập nghiệp. Mấy năm trước hai vợ chồng trầy trật kiếm tiền để mua được căn nhà cũng khá khang trang. Năm nay thì đỡ hơn vì nợ nần cũng hòm hòm rồi. Cả hai vợ chồng kiếm trong, kiếm ngoài cũng được gọi là kha khá nên em muốn cuối năm nay Tết hai bên nội ngoại tươm tất một chút.

Chồng các chị không biết như thế nào nhưng lão nhà em đây bị cái tính trọng nội, khinh ngoại. Cái gì lão cũng vun vén, đắp hết về bên đằng bố mẹ đẻ. Bọn em ở thành phố nhưng hầu như tháng nào cũng gửi tiền về cho ông bà ít thì 2 -3 triệu, còn cứ đều đều 5-6 triệu để chi tiêu.

Mấy năm trước vừa phải mua nhà, vừa phải giúp ông bà nội xây nhà dưới quê nên kẹt kinh khủng. Đợt tháng 6 vừa rồi chồng em mang hẳn 200 triệu về thuê máy móc san lấp, đắp rồi đầu tư trồng cây, nuôi cá, làm vườn cho ông bà. Tiền đó em chưa bao giờ tính toán với nhà chồng. Bởi vì em nghĩ mình đã đi lấy chồng thì phải theo nếp bên đó là điều đương nhiên.

Thế nhưng mà lão nhà em lại cái kiểu đắp cho nhà nội ú hụ, mà nhà ngoại thì mặc kệ. Cưới nhau hơn chục năm rồi em chưa thấy lão biếu bố mẹ vợ tiền tiêu Tết bao giờ. Thế nên lúc nào em cũng phải tự để giành độ mấy triệu gửi ông bà.
Có hôm bố mẹ em không biết cứ tưởng con rể biếu nên bảo:
“Anh chị vẽ chuyện làm gì, bố mẹ vẫn làm ra tiền mà, không phải biếu nhiều thế đâu.”

Xem thêm  Bố tôi lương hưu 14tr/tháng, sổ tiết kiệm 800tr nhưng khi mất lại chẳng có 1 đồng để lo ma chay. Hỏi ra thì biết sự thật ngã ngửa…

Từ lúc đấy lão nhà em mặt cứ hoằm hoằm. Các anh chị bên vợ mời rượu còn từ chối khéo không thèm uống. Đến lúc trên đường về mặc dù đầu năm mới nhưng lão vẫn cằn nhằn:
“Hôm trước tết em gửi tiền cho ông bà à?”
“Thì tiện cậu Hưng về em gửi ông bà một ít tiêu tết thôi mà”

“Cô đấy, lúc nào cũng lén lút mang tiền về cho bố mẹ cô. Từ giờ tôi mà còn thấy cô dấm dúi kiểu đó thì đừng có trách.”
Thế là từ đấy em cũng chỉ mua ít đồ, còn tiền thì chồng muốn mừng tuổi ông bà bao nhiêu thì mừng. Năm nào em cũng thấy lão làm 2 cái phong bao lì xì mỗi phong để 100 nghìn. Thôi thì mấy năm đó nhà em phải lo tiền làm nhà cửa các kiểu, nên em có ngại cũng đành chịu.

Nhưng năm nay chồng em làm ăn được, chưa Tết đã đi mua tivi, tủ lạnh mới thuê chở về thận quê cho ông bà nội. Về đó còn sắm cả bộ ghế salon 60 triệu cho ông bà nữa. Nhưng tuyệt nhiên chả thấy nhắc gì đến đằng ngoại. Hôm qua em hỏi ướm thử:
“Năm nay tết ông bà ngoại từng nào được bố nó nhỉ”
“Mừng tuổi ông bà 200 nghìn là được rồi”

Thấy cái thái độ của lão mà em điên không tả nổi. Em liền bảo:
“Anh đúng là cái đồ keo kiệt! Anh mua sắm cho bố mẹ mình không tiếc tay, thế mà mừng tuổi bố mẹ tôi có 200k à. Thôi anh cất tiền của mình đi, tôi để dành 50 củ gửi ông bà tiêu tạm rồi”
“50 triệu? Cô bị điên à”

Xem thêm  Bố dặn con gái: Dù "ở không tới già" cũng đừng bao giờ lấy chồng xuất thân từ 4 kiểu gia đình này...

“Ừ, tôi bị điên đấy, nhưng đây cũng là tiền tôi làm ra, bố mẹ mình, tôi thích biếu thế nào tùy. Anh đừng có chõ vào”
Lão thấy em tự quyết như thế thì bực lắm. Nhưng lần này em không thèm nể nang gì lão nữa, cái gì chứ tội trọng nội, khinh ngoại là em không thể chịu được.

Theo Webtretho

Theo Tạp Chí Sở Hữu Trí Tuệ