Với phụ nữ, để duy trì một tình bạn đẹp chưa bao giờ là điều dễ dàng. Không phải vì chúng ta xấu tính mà đôi lúc, bởi những cảm xúc mong manh, những giận hờn vu vơ, những câu nói thiếu kiểm soát làm khiến hai bên dần xa cách.
Vậy mà suốt 80 năm nay, hai cụ bà Olive Woodward và Kathleen Saville (đều đã 89 tuổi) lại có thể thân thiết như hình với bóng. Thậm chí cho tới tận bây giờ, họ đã ở chung một viện dưỡng lão với nhau.
Lần về quá khứ, họ đã từng học chung một trường từ năm 11 tuổi. Từ đó, họ bắt đầu trở nên thân thiết và luôn sát cánh bên nhau. Khi lấy chồng, các cụ lại tiếp tục là hàng xóm nên tình cảm càng thêm khăng khít.
Theo tìm hiểu thì cụ Kathleen đã mất chồng là ông Leonard vào năm 1989 sau cuộc hôn nhân 35 năm và mới chuyển đến viện dưỡng lão Berry Hill Park ở Mansfield năm ngoái. Trong khi đó, cụ bà Olive mất chồng là ông Roy vào năm 2004 và đã sống một mình kể từ khi ông ấy qua đời cho đến bây giờ.
Sau đó, khi nghe tin bà Kathleen đã vào viện dưỡng lão, bà Olive cũng khăn gói đi theo. Chia sẻ về quyết định này, cụ bà tủm tỉm nói: ‘’Khi Kathleen chuyển đến viện dưỡng lão, tôi nhớ bà ấy và thường đến thăm bà vào thứ bảy hàng tuần để ăn trưa. Sau đó tôi nghĩ tại sao mình không chuyển đến đây? Nếu tôi không vui hoặc gặp rắc rối, tôi chỉ cần tìm Kathleen và cuối cùng, cả hai sẽ luôn cười”.
Ngưỡng mộ quá các mẹ ạ! Dù đã trải qua bao sóng gió cuộc đời, hạnh phúc cuối cùng của phụ nữ hóa ra lại mang tên là ‘tình bạn’. Lúc này, dù đã con cháu đuề huề nhưng cảm giác trống trải sau khi người chồng ra đi làm sao có thể khỏa lấp cho hết được.
Vậy mà ‘úm ba la’ nhìn quanh nhìn lại, vẫn còn đó một cô bạn thân, cùng mình lớn lên, cùng mình trưởng thành và cuối cùng là nắm tay nhau vui vẻ lúc tuổi già. Khi ấy, chúng ta không còn phải đau đáu về những nỗi buồn miên man, về khoảng cách thế hệ chẳng thể nào cùng sẻ chia với con cháu.
Chúng ta còn đó bạn tâm giao, bạn tri kỷ, để nói về những chuyện xưa, để chia sẻ những sở thích bị cho là ‘cũ rích’ và cùng nhau ‘tám’ đủ thứ linh tinh, trên trời dưới đất… trong khi con cháu chỉ biết nhăn nhó, sao bà nói nhiều thế.
Và rồi, ai nói viện dưỡng lão dành cho người già là xấu xí, là cô độc. Cuộc đời mà, sự cô đơn không đến từ khung cảnh mà đến từ trong tâm hồn. Chỉ cần người sẻ chia thấu hiểu thì dù ở đâu, phụ nữ cũng có thể vui vẻ cả ngày.
Ví như hai cụ bà này chẳng hạn, thay vì ngồi buồn sao con cháu không quan tâm, sao nhà nước không hỗ trợ, họ dành toàn bộ thời gian cho nhau để tạo ra những “trò nghịch ngợm”. Hai người còn nói, bí mật cho tình bạn lâu dài của mình là không bao giờ cãi vã.
“Chúng tôi 89 tuổi nhưng trông như mới 63. Chúng tôi là bạn tốt và không bao giờ tranh cãi. Chúng tôi trông vẫn ưa nhìn. Cả hai chưa bao giờ mâu thuẫn về bất cứ điều gì. Chúng tôi không gây ra bất cứ rắc rối nào trong viện dưỡng lão nhưng đôi khi cả hai hay “chấn chỉnh” nhân viên chăm sóc.”
”Tôi rất vui vì Olive đang ở đây. Hai chúng tôi như trở lại thời nữ sinh, hay cười khúc khích, bôi son đỏ mọng và trưng diện quần áo. Chúng tôi luôn nói với nhau rằng có gì thì cứ khoe ra”, bà Kathleen, người từng làm giám sát viên tại tổng đài điện thoại nói.
Đấy, phụ nữ là phải thế, hãy đẹp và vui bất chấp tuổi tác, như hai cụ bà vậy. Mình đã sống cả đời với bao nhọc nhằn, đau khổ, với những vất vả cơm áo gạo tiền thì tại sao gần đến cuối đời lại còn trăn trở, than vãn.
Hãy hồi xuân đi, hãy tận hưởng đi, hãy làm hết tất cả những gì mình thích. Điển hình như hai cụ bà ở Hà Nội cùng nhau mặc áo yếm chụp hình với sen, nào ai dám nói các cụ lố lăng phản cảm, mà ngược lại họ còn ngưỡng mộ trân quý hơn nhiều.
Hay ở TQ, cũng có 2 cụ bà ngồi xích đu, uống ‘tà tưa’, bình dị mà ấm áp biết nhường nào. Hạnh phúc đơn giản chỉ có thế, có người nắm tay ở chặng cuối cuộc đời. Đó không nhất thiết phải là chồng, là con, mà đó còn là đứa bạn ngày xưa từng với mình cãi nhau chí chóe.
Và rồi, quay trở lại câu chuyện của hai cụ bà nói trên, năng lượng tích cực của họ mạnh đến nỗi, nhân viên chăm sóc tại viện dưỡng lão ai ai cũng yêu mến và ngưỡng mộ. Hiện tại, sau gần 8 thập kỷ, tình bạn của họ vẫn vẹn nguyên.
“Tôi biết rằng chúng tôi sẽ luôn là bạn khi tôi gặp Olive. Bà ấy có ý nghĩa rất lớn với tôi. Nếu Olive đi trước, bà ấy chắc chắn sẽ quay lại tìm tôi. Chúng tôi sẽ tiếp tục làm bạn trên thiên đường”, bà Kathleen nói thêm.
Một câu chuyện nhỏ nhưng có nhiều điều ý nghĩa quá phải không ạ. Việc đưa bố mẹ vào viện dưỡng lão cũng chưa hẳn là điều gì đó quá xấu xa. Quan trọng nhất là phải luôn đảm bảo cho người già sự vui khỏe, sống có ích. Chứ ở nhà mà chứng kiến cảnh con cháu lục đục, có khi còn buồn hơn.
Và đời người phụ nữ, xin hãy trân trọng những tình bạn đáng giá, bởi phái yếu rất rất dễ bị tổn thương từ những điều nhỏ nhặt, dù cho họ có thân thiết tới mức nào, ám ảnh về sự so sánh vẫn luôn đem đến những tiêu cực khó tránh khỏi.
Cho nên, không phải ai cũng dễ dàng tìm được người hiểu và thông cảm cho mình, nhất là đối với phụ nữ, những sinh vật phức tạp nhất trên đời.
Nguồn tham khảo: Dân Trí
https://dantri.com.vn/chuyen-la/ban-than-80-nam-cuoi-doi-ve-chung-vien-duong-lao-20191207075216340.htm