Bình thường trời không lạnh là em cũng đưa con theo. Nhưng vì trời lạnh nên em mới bắt buộc phải để con ở nhà cho bà trông sợ cho đi theo về lại ốm thì khổ.
Để con ở nhà cho bà thật sự em cũng không yên tâm chút nào. Mẹ chồng em tính hay quên lắm, dặn trước quên sau nên vợ chồng mới không muốn gửi là vì thế
Để yên tâm trước khi đi em đã viết ra giấy rõ ràng các cữ ăn sữa, mỗi cữ ăn bao nhiêu, mấy giờ thì thay bỉm, nếu ỉa thì lau chùi thế nào… Mọi thứ em đều ghi rất tỉ mỉ bằng mỗi gạch đầu dòng.
Bà cũng gật gù: Được rồi, mẹ nhớ rồi, 2 đứa cứ đi sớm rồi về kẻo thằng bé khóc.
Em nói luôn:
“Bọn con chắc sớm cũng phải 12h trưa mới về được mẹ ah, vì còn ăn cỗ đợi người ta tổ chức xong nữa. Nó là bạn thân của con, lần trước mình cưới nó nhiệt tình giúp đỡ nên lần này con không bỏ về sớm được”.
Tụi em đi sau đó có bị chậm hơn so với dự định lúc đầu 1 tiếng, là 1h hai đứa mới về đến nhà. Vừa mở cổng đã nghe thấy tiếng con em khóc oe oe trong nhà. Chạy vội vào thì em thấy bà cứ bế thằng bé tay còn rung lắc nữa để ru cháu ngủ mà cháu không chịu ngủ.
Em bực lắm còn chưa kịp nói gì thì mẹ chồng em đã chửi um lên:
“Chúng mày đi ăn xong còn ở lại rửa bát luôn hả mà giờ mới về, có biết thằng bé nó khóc lắm không. Tao dỗ mãi không nín đây này”.
“Mẹ cho cháu uống mấy cỡ sữa, mẹ cho cháu ăn no chưa ah mà để nó khóc thế này?”.
“Tao cho ăn rồi, còn bao nhiêu cữ thì ai mà nhớ, cứ thấy đói là tao cho nó ăn sao mà nhớ được bao nhiêu cữ”.
“Thế mẹ không đọc tờ giấy con ghi cho mẹ à. Mất công con ghi buổi sáng để dặn dò mẹ. Mẹ không biết thì phải xem con ghi thế nào chứ, mẹ toàn làm theo ý mình thôi”.
Vậy là bà lại nổi khùng lên cãi ngang:
“Tao còn bế nó, nó khóc nguây nguẩy thế làm gì còn mắt đâu mà đọc giấy của mày nữa. Lần sao đi đâu thì đưa nó đi theo, tao không trông cho nữa đâu”.
Em bực cả mình chả thèm nói gì thêm, lâu lắm mới gửi được bà 1 tí để vợ chồng ra ngoài mà cũng không được. Em không biết được liệu sau này con lớn hơn em đi làm rồi thì bà ở nhà chăm cháu thế nào đây. Lúc đấy chắc mẹ chồng con dâu suốt ngày cãi nhau mất.
Theo Webtretho