Cũng chỉ vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, lại mong cho vợ con có một cuộc sống ổn định hơn, đầy đủ hơn nên anh quyết định đi làm ăn xa nhà. Quãng đường 100 cây số từ nhà đến chỗ anh làm việc, cộng thêm với công việc công nhân xây dựng cũng khá vất vả, anh còn đăng kí làm thêm, tăng ca nên anh ở lại chỗ làm luôn.

Một tháng mới về thăm vợ, thăm nhà một lần. Không phải anh không thương vợ, không lo lắng gì cho vợ mà anh chỉ muốn kiếm được một chút tiền kha khá vì vợ anh sắp đến ngày nằm ổ.

Hai vợ chồng lấy nhau với hai bàn tay trắng. Căn nhà xây bằng gạch mộc còn chưa sơn sửa được gì. Đồ đạc trong nhà cũng chẳng có gì giá trị. Vợ anh sau hơn 1 năm kế hoạch vì cuộc sống còn khó khăn quá thì cũng đã mang thai rồi. Anh biết chị luôn khao khát được làm mẹ, chỉ là vì kinh tế eo hẹp. Mà con cái là chuyện mừng, có khó khăn mấy thì cả hai vợ chồng cũng sẽ cố gắng nuôi con. 

Được cái anh chị luôn yêu thương và thấu hiểu nhau, nhường nhịn nhau nên cuộc sống dù có khó khăn cũng chẳng bao giờ xảy ra xô xát. Chị báo tin có thai thì anh cũng quyết định đi làm ăn xa. Vùng quê vợ chồng anh sống quanh năm chỉ biết bám vào đồng ruộng cho nên kiếm đủ tiền ăn ngày 3 bữa là may lắm rồi. Giờ chị có thai, gia đình thêm một người, thêm bao nhiêu thứ nữa phải lo, anh nhất định phải kiếm ra tiền để mẹ con chị không phải khổ.

Anh đi làm xa, tháng nào cũng tranh thủ về thăm mẹ con chị rồi đưa tiền về cho chị. Nhìn chị vừa gầy vừa xanh, anh lo lắng lắm:

– Tiền anh gửi về, em đừng tiết kiệm quá, cứ lấy mà tiêu. Cũng đừng làm việc quá sức, em phải giữ sức khỏe vì còn có đứa con ở trong bụng nữa. Em cứ yên tâm, một mình anh đủ sức để lo cho 2 mẹ con mà.

– Nhưng anh đi làm cũng đã đủ vất vả lắm rồi. Cứ cầm đồng tiền anh đưa về mà tiêu em thực sự không đành lòng. Với lại ở nhà em vẫn tự lo được. Anh yên tâm, em đi khám ở trạm xá, bác sĩ nói con mình vẫn khỏe mạnh. Tiền này em sẽ để dành để lo cho con. Với lại để dành được tiền thì anh cũng sẽ ở nhà được với mẹ con em nhiều hơn. 

Anh thương chị lắm, một người vợ hiền lành, tần tảo đã vậy còn phải chăm sóc bố mẹ già giúp chồng. Có được chút vốn liếng, anh sẽ về quê làm gì đó chứ không đi làm ăn xa nữa. Vì để một mình chị ở nhà, giờ còn thêm cả con nhỏ anh cũng không yên tâm.

Chị trở dạ sinh sớm hơn dự kiến 1 tuần. Anh định cuối tuần này về để đưa chị đi làm thủ tục thì không ngờ chị sinh sớm. Bố mẹ anh mừng quá gọi điện báo cho con trai biết tin vui: “Nhà mình có quý tử rồi con à. Mai mà xin về được thì về vài hôm con nhé”.

Anh mừng rỡ chẳng ngủ nổi, anh làm liều lấy xe máy về quê ngay trong đêm, cảm giác làm bố cứ thôi thúc khiến anh phấn chấn chẳng buồn ngủ nữa. Nhưng không ngờ đêm đó anh đã bỏ mạng giữa đường vì bị 1 ô tô tải đâm vào, lái xe buồn ngủ nên đã mất tay lái.

Mẹ con với gia đình chị vẫn mong ngóng anh về, hôm sau họ gọi cho anh mãi chẳng được vì chiếc điện thoại cùi bắp của anh đã bị vỡ nát. Mãi trưa hôm sau họ mới báo tin về nhà, mẹ anh ngất xỉu, bố anh bị tăng huyết áp. Nhưng cả nhà vẫn giấu chị, họ bảo anh đang bận làm chưa về được điện thoại bị hỏng. Ai cũng lo chị biết tin này sẽ bị hậu sản mà chết mất, nhìn đứa con đỏ hỏn còn chưa 1 lần thấy mặt bố, trái tim ai cũng vỡ nát vì thương. Không rõ rồi khi biết tin chồng mất khi con vừa chào đời chị có chịu đựng nổi không, càng nghĩ càng xót xa.

Theo Webtintuc 

Theo Tạp Chí Sở Hữu Trí Tuệ