Phụ nữ độc thân được hiểu là không có quan hệ hôn nhân hợp pháp theo quy định của pháp luật. Phụ nữ độc thân muốn nhận tinh trùng phải là người có nhu cầu sinh con, noãn của họ đảm bảo chất lượng để thụ thai. Còn nếu muốn nhận phôi, phải là người không có noãn, hoặc noãn không đảm bảo chất lượng để thụ thai.
Quy định này cũng yêu cầu giữ bí mật nhân thân, bí mật đời sống cá nhân cho vợ chồng mang thai hộ, nhờ mang thai hộ, trẻ sinh ra từ mang thai hộ. Việc cho/nhận tinh trùng, cho nhận phôi thực hiện trên nguyên tắc vô danh. Tinh trùng, phôi cho/nhận được mã hoá để giữ bí mật nhưng phải ghi rõ đặc điểm của người cho, đặc biệt là yếu tố chủng tộc.
Bộ Y tế cũng cho biết trước khi cho tặng tinh trùng, trứng, người cho được xét nghiệm để đảm bảo không mắc bệnh di truyền ảnh hưởng đến thế hệ sau, không nhiễm HIV… Tinh trùng/ trứng được hiến tặng chỉ được sử dụng cho một người nhận, trường hợp không thành công mới được sử dụng cho người khác. Trường hợp sinh con thành công thì tinh trùng, trứng còn lại phải được huỷ hoặc hiến tặng cho cơ sở y tế làm nghiên cứu khoa học.
Bắt đầu thực hiện tại Việt Nam từ năm 1997, thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) là phương pháp hỗ trợ sinh sản hiệu quả, tỷ lệ thành công cao. Trên thế giới, khả năng IVF thành công là khoảng 40-45%. Tại Việt Nam, tỷ lệ này đạt 35-40%, con số này sẽ giảm từ 2-10% đối với phụ nữ lớn tuổi (sau tuổi 40).
Hiện nay, chi phí IVF tại các trung tâm, bệnh viện trên toàn quốc khoảng 70-100 triệu đồng, dao động tuỳ thuộc vào tình trạng sức khỏe người mẹ, phác đồ điều trị.Từ 15/3/2015, Việt Nam cho phép mang thai hộ vì mục đích nhân đạo. Tháng 3/2016, hai bé trai đã chào đời khỏe mạnh tại Bệnh viện Từ Dũ (TP HCM), là cặp song sinh nhờ mang thai hộ đầu tiên Việt Nam. Trước đó, ngày 22/1, một bé gái chào đời khỏe mạnh nặng 3,6 kg tại Bệnh viện Phụ sản Trung ương, là đứa trẻ đầu tiên được mang thai hộ ở Việt Nam.
Quy định mới được ban hành thể hiện tính nhân đạo trong việc thõa mãn nhu cầu có con một cách hợp pháp của những phụ nữ độc thân, bao gồm những người có xu hướng tính dục không phải dị tính, chẳng hạn như đồng tính nữ, vô tính; hoặc những người không muốn kết hôn nhưng vẫn muốn có con. Những trường hợp này ở nước ta không ít, nhưng để thõa khát vọng làm mẹ, thông thường họ phải sang nước ngoài vì pháp luật trước đây không quy định việc phụ nữ đơn thân sinh con là hợp pháp, hoặc làm chui làm lủi trong những nơi có điều kiện y tế kém, ảnh hưởng đến sức khỏe của mẹ và con.
Theo Webtretho