Khi sinh con trai thứ 3 được 7 tuổi thì ông nhà tôi mất vì ngã giàn giáo khi đang đi làm thợ xây cho một người làng bên.
Chồng mất, nhà lại nặng gánh 3 con trai, thằng lớn mới chỉ 12 tuổi nên tôi cứ gồng lên để nuôi con. Vì chỉ làm ruộng nên lúc nông nhàn tôi đi làm thuê cho người ta lấy thêm tiền trang trải. Cuộc sống tuy không đến nỗi nghèo túng nhất làng nhưng cũng gặp nhiều khó khăn, chật vật.
Quyết tâm nuôi các con ăn học nên dù có phải giật gấu vá vai, tôi cũng chấp nhận. Rồi cũng đến ngày các con lần lượt từng đứa vào đại học, chúng vừa học vừa làm nên tôi cũng đỡ áp lực về tiền bạc. Thậm chí khi con trai lớn ra trường đi làm, lương của con được bao nhiêu dồn hết về cho mẹ để nuôi các em ăn học.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet
Cho đến thời điểm hiện tại, 2 con trai của tôi đều đã lập gia đình và ở riêng ở cách nhà 1-2km. Riêng con trai út vừa mới cưới vợ được 5 tháng nay cũng đang đòi ra riêng cho thoải mái nhưng tôi chưa đồng ý vì muốn mẹ con ở chung cho vui.
Lý do các con không thích ở cùng mẹ mà muốn ra riêng vì chúng đều bảo:
“Ở riêng đỡ va chạm, hơn nữa tụi con cũng có động lực làm ăn để phát triển kinh tế gia đình”
“Việc của các con thì các con cứ làm, mẹ sẽ không can thiệp hay có ý kiến gì đâu”
“Con biết là vậy nhưng mẹ cứ cho tụi con ở riêng cho lành vì ở chung gò bó, phiền phức. Bọn con tránh mâu thuẫn cho mẹ là chính. Bà già nhiều khi cũng khó tính khó nết”
Thật ra nhiều lần tôi cũng tự hỏi bản thân, không biết mình khó tính ở đâu nữa. Tôi chiều con dâu, con trai và các cháu lắm. Mỗi khi chúng đến nhà muốn ăn gì là tôi mua về phục vụ. Nhất là con dâu, tôi thương yêu và thẳng thắn với chúng chẳng khác gì con gái trong nhà.
Tôi còn đang tưởng thật lý do là như trên nhưng hóa ra không phải mọi người ạ. Thực tế không con trai, con dâu nào ở với mẹ già chẳng qua là vì lý do kinh tế, do tôi không có tiền của, đất cát hay sổ tiết kiệm để lại cho chúng nó.
Tôi biết được điều này là cách đây ít lâu, do hơi mệt nên tôi đi ngủ sớm còn con trai, con dâu vẫn đang xem phim dưới phòng khách. Ngủ 1 giấc thì tôi tỉnh, thấy khát nước quá nên lọ mọ xuống dưới nhà. Đi đến cầu thang, tôi nghe thấy tiếng con trai, con dâu đang nói chuyện với nhau.
“Bao giờ hết đợt dịch này thì anh phải dứt khoát xin mẹ cho ra ở riêng nhé”
“Anh đã xin rồi nhưng bà chưa cho vì bảo nhà có nhiều người gì đâu mà ở riêng người ta cười cho”.
“Anh điên à, vấn đề không phải vì vậy mà là bà có cái gì cho vợ chồng mình đâu. Bà không có lương hưu, không có tài khoản ngân hàng như bố mẹ em. Có mỗi cái mảnh đất bé tí chó ăn đá gà ăn sỏi này thì giá trị gì. Cái nhà quá cũ kỹ phải sửa lại đến nơi chả mình bỏ tiền ra thì ai vào đây. Các anh chị anh đã ở riêng là mọi trách nhiệm vợ chồng mình phải gánh hết đấy trong khi chẳng nhận được gì đáng giá cả”.
Nghe con dâu và con trai nói vậy mà tôi choáng váng. Thật sự bao năm qua, tôi chẳng tiết kiệm được đồng nào thật vì nuôi các con ăn học xong lại lo dựng vợ gả chồng cho chúng. Làm đám cưới cho 3 con tôi còn vay mượn cả 50 triệu giờ vẫn còn chưa trả được nhưng cũng không dám chia cho con nào.
Mấy hôm nữa hết dịch tôi sẽ cho con trai út ra ở riêng theo đúng nguyện vọng của chúng. Còn tôi sẽ lại sống 1 mình trong căn nhà cũ này, đi làm để trả nốt chỗ nợ kia là xong. Từ giờ tôi sẽ chỉ lo cho thân mình, không phiền lụy đến đứa nào hết, dù có ốm đau tôi cũng sẽ chẳng phiền đến chúng.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet