Chồng tôi, anh ấy chỉ là người cha tốt, khi anh ấy chưa đi thêm bước nữa sau ly hôn, còn khi đã  “đầu ấp tay gối” với một người phụ nữ khác, chắc chắn tình cảm của anh dành cho con gái cũng đã vơi đi phần nào.

Mấy hôm nay đi đâu cũng nghe người ta bàn tán vụ bé gái 8 tuổi không qua khỏi vì bị dì ghẻ “vung tay”. So với Mẹ Cám trong truyện Tấm Cám, dì ghẻ này còn t.àn nh.ẫn hơn. Tôi cũng có vài người bạn là mẹ kế của con chồng, nhưng may mắn, họ là phụ nữ tử tế nên vai trò “mẹ ghẻ con chồng” cũng nhờ vậy mà an ổn hơn hẳn. Nhưng đời này, có mấy ai được như họ?

Cũng có nhiều người trách tại sao mẹ bé gái 8 tuổi lại nhường con cho chồng nuôi, trong khi biết rõ ràng anh ta ngoại tình và đưa kẻ thứ ba về ở chung nhà chỉ sau 1 tháng ly hôn. Thực sự chúng ta chỉ là người ngoài cuộc và chỉ trích bao giờ cũng dễ dàng hơn cảm thông. Hơn ai hết, chỉ có người trong cuộc mới là người tỏ tường nhất lý do vì sao không thể gặp con và không được giành quyền nuôi con. Theo chia sẻ của người nhà chị, bản thân chị cũng bất lực bởi ngay cả chuyện mong gặp con sau ly hôn cũng bị chính “dì ghẻ” là người quyết định, vậy thì còn hy vọng nào trong việc giành được quyền nuôi con? Ly hôn, mẹ nào cũng khao khát nuôi con, chẳng tin ai được, chỉ là đôi khi bất lực.

Bé gái 8 tuổi chụp cùng dì ghẻ. Nguồn hình: Internet

Nhìn bức hình này, nhiều người nghĩ rằng đây là gia đình đầy hạnh phúc vì chẳng ai nghĩ rằng sau cái thơm má ngọt ngào của cô bé 8 tuổi dành cho dì ghẻ kia, lại chỉ là phân cảnh để diễn cho tấm hình sống ảo. Biết đâu được, để có được bức hình này, cô bé 8 tuổi đã phải chịu nhiều sự mắng chửi, dọa nạt hoặc áp lực tâm lý đến mức nào, điều đó có lẽ ba của bé là người rõ nhất.

Nguồn hình: Internet

Hôm qua tôi đọc được câu nói rất hay trên trang Face book của chị làm báo, tôi thấy rất hay: Trên đời này không gì đáng sợ bằng một người mẹ hung dữ, hãy là một con sư tử, một con cọp, một con báo, một con đại bàng, một con linh cẩu, bất cứ con nào mà bạn thấy phù hợp, để bảo vệ con. Mạng sống là cho con, không cho đứa nào”.

Tôi là mẹ của đứa con gái 6 tuổi, trông nàng đáng yêu lắm, trái tim cũng nhạy cảm và thương mẹ vô cùng, nên đôi lần tôi nghĩ, sau này nếu vợ chồng có xảy ra chuyện gì dẫn đến ly hôn, bằng mọi giá, tôi cũng phải giành quyền nuôi con mình. Chẳng phải tôi không có niềm tin vào chồng tôi, mà vì tôi tự tin rằng, so với chồng tôi thì tôi vẫn nuôi con tốt hơn. Đấy là mới chỉ so sánh với chuyện chồng tôi chưa lấy vợ khác thôi nhé, còn một khi anh ta đã rước về một người chẳng có máu mủ gì với con tôi, thì còn khuya mới được tôi đồng ý để chồng nuôi con.

Vì sao ư? Vì bản thân tôi đã mang nặng đẻ đau để sinh ra con là tôi đã dám đánh đổi cả tính mạng của mình để có được đứa con, chỉ có như vậy thì sau này, dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, tôi mới là người có thể sẵn sàng nhường hết phần cơm của mình để con được ăn no, sẵn sàng nói rằng mẹ thích ăn đầu cá lắm vì nó ngon, chỉ để con tôi vui vẻ ăn cho trọn bữa. Thậm chí, nếu con tôi cần lá gan, trái thận hay cả đôi mắt của tôi để cuộc sống nó kéo dài thêm vài năm nữa, tôi cũng không hề chần chừ.

Thực tế mà nói, nếu bây giờ có con riêng, tôi cũng không dám đảm bảo mình sẽ yêu bé như chính con của mình. Vậy thì tôi có lý do gì để hy vọng người mẹ kế của con tôi sẽ đối xử tốt với con bé như mẹ ruột, điều đó chẳng phải quá viển vông sao?

Chồng tôi, anh ấy chỉ là người cha tốt, khi anh ấy chưa đi thêm bước nữa sau ly hôn, còn khi đã quyết định “đầu ấp tay gối” với một người phụ nữ khác, chắc chắn tình cảm của anh dành cho con gái cũng đã vơi đi phần nào. Dù hơi phũ phàng, nhưng đó là điều phải chấp nhận, bởi trái tim vốn chỉ có 4 ngăn, ngày thường dành 1 ngăn nguyên vẹn dành cho con, nay phải sẻ chia ra thành nhiều góc nhỏ, vậy thì có lý do gì tôi hy vọng chồng mình sẽ luôn đứng ra bảo vệ và bao bọc con gái riêng của mình?

Từ khi vụ bé gái 8 tuổi không qua khỏi vừa rồi ở Tp.HCM do sống chung với dì ghẻ, tôi mất mấy đêm không thể ngủ ngon được vì xem những tấm hình được phía Bệnh viện chụp lại. Nhiều lần tỉnh giấc giữa đêm, tôi nhìn qua con gái đang nằm bên cạnh, bất giác, nước mắt tôi lại rơi vì thương cho đứa trẻ xấu số. Lẽ ra độ tuổi của con phải được sống trong tình thương của cha mẹ, tại sao kẻ thứ 3 kia lại nỡ nhảy vào chia rẽ tình cảm của gia đình vốn đang rất hạnh phúc kia. Vậy thì các bà mẹ có chồng ngoại tình lại càng không được hy vọng vào kẻ “tiểu tam” vốn đã coi mình như kẻ thù để đối xử tốt với con mình, nhất định là có ngon ngọt đến mấy cũng không được tin, cứ đi thẳng một đường là giành con mình về nuôi trước đã, thế thôi.

Tôi nghĩ các bà mẹ sau ly hôn hãy ghi nhớ điều này như thông điệp trong cuộc sống, chỉ có khúc ruột của mình sinh ra thì mình mới hết lòng hết sức, hy sinh tính mạng để yêu thương và bảo vệ được, đừng bao giờ mong chờ vào tình yêu xuất phát từ kẻ “khác máu tanh lòng”, nhất là những “tiểu tam” ngang nhiên phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác.

Tổng hợp : Webtretho 

Theo Tạp Chí Sở Hữu Trí Tuệ